21 Mộ Dung Hồng không ngờ hậu quả của sự ngộ nhận trở nên ác liệt như thế. Nhưng Giang Tâm Mỹ tấn công như vũ bảo làm nàng chỉ kịp né tránh. Không nói được lời nào.
22 Ni cô dõng dạc truyền lệnh:- Hày cời tất cả y phục của hắn ra. Mộ Dung Hồng đỏ mặt do dự. . . Lãnh Tâm Thần Ni giục:- Nếu không qua thể thức ấy, sư phụ sớm đã ra tay cứu chữa cho hắn rồi.
23 Mộ Dung Hồng buồn bã thốt :- Việc ấy đồ đệ đã hiểu rõ. . . chẳng lẽ sư phụ cho rằng đồ đệ còn có thể chọn lựa được người khác để trao thân gởi phận hay sao?Lãnh Tâm Thần Ni cả kinh hỏi:- Vậy con có ý định gì ?Đột nhiên nàng vụt quỳ xuống :- Sư phụ hãy xuống tóc dùm đệ tủ, từ đây con sẽ nguyện theo hầu sư phụ suốt đời!Lãnh Tâm Thần Ni niệm phật:- Chừ tình gây biết bao nhiêu cảnh tang thương đỗ vỡ.
24 Văn Tử Lăng bất giác mừng rở vô cùng, thì ra người gọi chàng chính là Thần mật Khách Đặng Công Huyền. Chàng định phi thân nhảy vọt về phía cụ già, nào ngờ bốn phương tám hướng đao kiếm như rừng.
25 Lúc bấy giờ trời đã sẫm tối, trong tửu lầu đèn nến sáng choang. Tửu lầu bày biện hào hoa, đối với thị trấn nhỏ hẹp này thất không tương xứng chút nào.
26 Càng đi sâu vào, núi non càng hiểm trở vô cùng, vách dá sừng sững , sườn núi cheo leo, nếu sơ hở một giây là rơi xuống ực sâu tan xác. Giây lâu Tử Lăng đã vượt qua mấy ngọn núi cao, đặt chân đến một thung lũng rộng lớn.
27 Nắp chiếc quan tài bị kình phong chưởng lực của Tử Lăng hất mạnh tung ra. Chuyện bất ngờ đưa đến, trong quan tài không một lóng xương người, dưới đáy một địa đạo tối đen sâu thẳm hiện ra.
28 Đang núp sau phòng , chợt thấy gã đàn chủ vụt thay đổi thái độ, Văn Tử Lăng giật mình âu lo cho số phận của hai nàng, chàng cố ẩn nhẫn chờ xem sự diễn biến !Hai ả thị tỳ nét nhợt ấp úng:- Đàn chủ định dành cho chúng tôi một nhiệm vụ gì đây?Cửu Đầu Điểu Lữ Cung mỉm cười :- Chớ có hỏi nhiều ! Hai sẽ hy sinh tánh mạng, nhưng đối với bổn giáo là một cống hiến vĩ đại, trong Trung Liệt điện nơi tổng đàn, sè có bài vị của hai ngươi và được cúng tế đời đời !Xuân Hồng cố nén sự sợ hãi cất giọng run run:- Thế ra đàn chủ định giết thác chúng tôi đấy ư ?- Không ! Không phải sát hại đâu ! Ngược lại là muốn cho hai ngươi vì bổn giáo mà làm một việc hy sinh cao cả!Thôi hãy nhanh trút bỏ y xiêm ngoài đi!Xuân Hồng và Thu Cúc đôi má vụt đỏ ửng , mặc dù thần chết chóc đã đến nơi , nhưng.
29 Đưa mắt liếc nhìn bình độc dược trên bàn, lão Nam Cung Minh nheo mày:- Không thể được ! Bà biết hậu quả của nó sẽ tai hại như thế nào không ?Tiết Hoa Diễm tỏ vẻ lạnh lùng thản nhiên đáp:- Chúng ta sẽ cùng biến thành độc nhân, không xử dụng vật thực của nhân gian nữa, và chỉ sống bằng độc dược mà thôi !- Như thế thì dù có sống đi nừa , cũng không bằng thác đi cho sướng thân hơn.
30 Đứng núp sau cánh cửa sổ, Văn Tử Lăng bị kích động mạnh, sực nhớ đến lời di chúc của Giang Nam Hạt, cơ hội diệt trừ Tiết Hoa Diễm thích hợp nhất chính là lúc này.
31 Tiết Hoa Diễm suy nghĩ giây lâu rồi nói:- Lũng Tây phân đàn , cơ sở rộng lớn, nhân viên rất đông, hi^. n giờ chúng mình phải bổ nhiệm một tân đàn chủ để trông nom mới được.
32 Tiếng nổ vang rền từ trong sơn động vọng ra làm hai người cả kinhNhứt Thóc Dã Tẩu cả kinh kêu lên:- Hãy nhanh rời khỏi động. Vừa nói xong lão liền nhảy tạt né tránh, Tử Lăng cũng vội vã bắn mình nhảy xéo về một góc động né tránh.
33 Tử Lăng theo động chủ đi sâu vào động, đi được độ năm sáu trượng, quang cảnh trước mắt đột nhiên sáng rực, trong khoảnh khắc hai người đặt chân vào một đại điện, đèn nến huy hoàng.
34 Tử Lăng vội chạy đến mở cửa, hai đại hán bưng mỗi người một mâm cơm đầy thức ăn. Hai người để mâm cơm trên bàn và lặng lẽ rút lui. Tử Lăng vội vã đóng cửa lại và cùng Nhất Thóc Dã Tẩu ngồi vào bàn.
35 Thình lình bị ngăn cản, Tử Lăng nổi giận quát to:- Hai người giở trò gì thế?Hai gã nọ đồng thanh đáp:- Xin tiểu hiệp hãy thứ lỗi, kẻ thuộc hạ này mang trách nhiệm trên mình, không dám sao lãng phận sự được.
36 Sự thảm bại đã hiển nhiên, hai đại hán còn lại kinh hồn táng đởm, vừa đánh vừa rút lui. Thình lình Nhất Thóc Dã Tẩu vụt kêu to:- Văn tiểu hiệp! Hãy đề phòng! Có kẻ đánh trộm.
37 Càng lạ lùng hơn nữa là chưởng phong của lão già không cuốn theo một chút khí độc nào như chàng thầm tưởng. Còn đang ngơ ngác, tiếng Ngũ Độc thần quân lại vang lên:- Hãy đỡ tiếp chiêu thứ hai này nhé.
38 Nhất Thóc Dã Tẩu vội vã xoay người một vòng, dùng thị lực và thính lực dò xét bốn hướng, lão lập tức nhận định ra rằng trong vòng mấy chục trượng xung quanh, không có bóng của địch thủ.
39 Nhất Thóc Dã Tẩu dùng tay hữu điểm vào mạch huyệt ở lưng của Tử Lăng liên tiếp mười mấy lần, rồi mới ngưng tay, thở phào một hơi dài thốt:- Lão phu đã điểm vào Ngũ Âm tuyệt mạch của Văn tiểu hiệp, làm cho mạch huyệt ở ngũ phủ lục tạng tạm thời đình chỉ hoạt động, mục đích là giữ cho một điểm chân khí trong nội tâm còn tồn tại lâu dài, điểm chơn khí không tan, con người sẽ được kéo dài sự sống, nhưng trừ phi.
40 Sự có mặt của người lạ đến quả đột ngột, Giang Thu Lăng giật mình đánh thót, nàng định ứng chiến, Long Đại Mộc vội xua hai tay cười lên ha hả: - Cô nương chớ sợ! Cùng là đồng bọn với chúng mình đấy mà.