1 Trong lúc ta nghĩ chỉ có một mình ta đứng tại boong tàu, thì đột nhiên ta nghe được một tiếng "Xuy", ta lập tức xoay người nhìn nhìn lại hướng đó, thì thấy có một người đang dựa vào lan can tàu, ánh mắt đang nhìn ra ngoài khơi xa, âm thanh "Xuy" đó có lẽ chính là từ người hắn phát ra.
2 Trong mỗi cái lỗ đều có một tên đại hán tướng mạo xấu xí, tay đều cầm súng! Phòng của chiếc du thuyền này không có bao lớn? Nếu súng nổ thì ngay cả cơ hội né tránh chúng ta cũng không có!Ta và cô gái nhìn nhau một chút, trong tình huống này chúng ta chẳng còn biện pháp gì cả đành phải nghe theo lời hắn ngồi xuống.
3 Nhìn qua rất khó đoán tuổi của nàng, chắc là khoảng hai mươi lăm tuổi. Trên mặt nàng cũng không có trang điểm, thần thái rất ưu nhã. Người nàng mặc bộ sườn xám màu lam làm tăng thêm vẻ cao quý cho nàng.
4 Ta ra khỏi khách sạn rồi đi dạo một lúc. Đúng bốn giờ rưỡi, ta quay lại. Đến trước cửa khách sạn thì ta thấy có một tên phu khuân vác tay đang cầm một cây gậy trúc, trên cây gậy có buộc một bó dây thừng, đang đứng đó đi qua đi lại.
5 Tiễn Thất Thủ trừng lớn con mắt, không nói một tiếng nào. Thạch Cúc thấy thế thở dài một hơi nói "Thất thúc, nếu thúc không chịu nói thì con sợ sẽ không sống được nữa, thúc hãy cứu con với!"Tiễn Thất Thủ ngây người một hồi lâu rồi mới lên tiếng "Ta bán món đồ đó cho một người ngoại quốc”Ta vội hỏi "Hắn trông ra sao?”Tiễn Thất Thủ nói "Ta cũng không nhớ rõ lắm, nhìn bộ dáng của hắn giống như là một du khách, khi ta ở trên đường mở cái túi ra xem có gì bên trong thì hắn đã từ phía đối diện đi tới bên ta, sau đó hắn móc tất cả tiền trong túi ra để đổi lấy cái túi trên tay của ta, rồi liền vội vã bỏ đi ngay, lúc đó ta còn cho là hắn bị bệnh thần kinh nữa chứ”Ta liếc mắt nhìn về hướng Thạch Cúc rồi hỏi tiếp "Ngoại hình của hắn thế nào?”Tiễn Thất Thủ ngẩng đầu lên, suy nghĩ một chút rồi nói "Tuổi của hắn chắc trên dưới bốn mươi, không cao lắm, cặp mắt hình tam giác trông rất hung dữ, trên tay hắn có xâm một hình bông hoa, à bên cạnh đó có một vết sẹo nữa.
6 "Có," Thạch Cúc đáp "ta có hộ chiếu của Nepal(1)". "Chúng ta lập tức đi mua vé máy bay đến Ý ngay" Ta cơ hồ thét lên!Đương nhiên, ta cũng không phải từ bỏ việc muốn tìm Lê Minh Mai.
7 Trải qua một lúc thì ánh lửa mới tắt hẳn. Ta và Thạch Cúc nhìn nhau, im lặng không nói gì. Một lúc sau ta lên tiếng "Cô thấy thế nào?"Thạch Cúc ngây người một hồi rồi nói "Vệ đại ca, bất luận thế nào thì ta cũng thấy chiếc du thuyền này có gì đó kỳ lạ vô cùng”Ta nói "Cô có nghĩ là có người có chủ tâm cứu chúng ta không?”Thạch Cúc cười khổ một chút nói "Ở chỗ này sao?"Ta chỉ nói "Không sai!"Thật lòng mà nói, trong lòng ta hiện tại đang nghĩ tới một chuyện, nếu Tử Thần đã đến đây thì đương nhiên Lê Minh Mai cũng đến, có thể người cứu chúng ta là nàng.
8 Lúc ấy, ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bệnh viện. Trước khi đó ta cũng đã cẩn thận đem bản đồ giấu vào người. Vào đến phòng bệnh trong bệnh viện, ta thấy được Thạch Cúc đang nằm ở trên giường bệnh.
9 Khi đó trong lòng ta thật sự cảm thấy rất tò mò muốn biết Hoàng Tuấn rốt cục muốn đem chúng ta giao cho ai đây. Tử Thần? Không có khả năng bởi vì chúng ta vừa rời khỏi phòng của hắn.
10 Khi nhìn thấy được món đồ trên tay của hắn thì ta và Thạch Cúc không tự chủ được giật mình và cơ hồ phát ra tiếng kêu. Trong tay hắn là một đóa hoa hồng bằng kim cương.
11 Lão già “hừ” một tiếng, nói "Nó sao vậy, định bắt chước Hoàng Tuấn à?”Một đại hán nói "Không, tiểu thư thế nào có thể làm vậy, nghe nói cô ấy đang ở chung với đồ đệ của Dương Châu Phong Kim Nhị.
12 Một chiếc Rolls Royce bóng loáng đang chậm rãi chạy trên đường. Trong thị trấn nhỏ này rất khó có đựơc chiếc xe đắt tiền như vậy, tiếng ồn là do bọn trẻ con nhìn thấy chiếc xe chạy theo đuôi la hét inh ỏi.
13 Tay của Thạch Hiên Đình lúc đó cũng động, "xuy" một tiếng, bắn ra một đồng tiền vàng. Một tiếng "Keng" thanh thúy vang lên, hai thứ ám khí đụng nhau rồi đồng thời tản ra hai hướng.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50