1 Hoa tuyết rơi tựa như lông ngỗng trên bầu trời đầy u ám, con đường vốn không lớn đã bị che lấp bởi lớp tuyết dày, dấu chân cùng vệt bánh xe in xuống những dấu vết lộn xộn, tuyết rơi càng lúc càng lớn, thỉnh thoảng lại nghe thấy âm thanh “lộp độp” do tuyết đọng rơi trên nhành cây khô tạo ra, gió bấc gào thét bên tai, tựa như tiểu đao đang cắt vào má.
2 Bắc Tấn khống chế Man Châu, dựa vào hai thành Thông Nghiệp, Hóa Lương cùng Nam Việt ác chiến nhiều vô số kể. Hàn Trọng lại tự mình suất chinh dẫn mười vạn đại quân kháng địch.
3 “Có!” Mấy thiếp thân giáo úy lên tiếng trả lời.
Hàn Trọng vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lạnh lẽo trầm giọng nói: “Mau bắt quan đốc lương cho ta!” Lưu Phong cùng Cao Đồng bất ngờ, nhất thời sửng sốt, nhanh chóng có giáo úy bước lên giữ Lưu Phong bẻ ngoặt hai tay hắn ra sau trói gô lai.
4 Nhìn hộp Mật La đặt trước giường, Cận Hải Đường biết hôm nay có điềm rất xấu, ăn qua loa một chút rồi chui vào trong chăn nghĩ ngợi, người nọ không biết đêm nay muốn đối phó với y ra sao.
5 Giờ lên đèn, Hàn Trọng đột nhiên ra lệnh điểm tướng, cố gắng chọn ra ba nghìn kỵ binh, ba nghìn cung thủ, ba nghìn Đằng Giáp binh, một vạn trường thương do Trần Tra tự mình thống lĩnh.
6 Gã kéo người hùng hổ lên lầu hai, đẩy mở cánh cửa nhã gian, vừa vào bên trong thì thấy bốn thị vệ theo sát Thái tử Hàn Vĩ đang giữ cửa. Thị vệ với gã có quen biết liền hành lễ: “Tham kiến Cao đại nhân.
7 Hàn Trọng phái võ tướng tâm phúc thống lĩnh cấm vệ trong cung để bảo đảm an toàn cho hoàng đế. Tân hoàng đăng cơ, có rất nhiều việc phải quan tâm, mấy ngày qua Hàn Trọng đều nghỉ lại trong cung, ai dè vừa về tới vương phủ đã hay tin Tiểu Giang ngủ trên nóc nhà bị nhiễm phong hàn.
8 “Cận công tử, ngươi… Ngươi làm gì vậy?” Trần Tra rõ ràng là nhất thời lơ là, trong trà và trái cây vừa dùng nhất định có vấn đề.
Cận Hải Đường xoay người lại gần sau đó ngồi xuống cạnh hắn, lạnh lùng nghiến răng: “Đồ tiểu nhân đê tiện nhà ngươi vậy mà còn dám mò tới tận cửa! Đừng tưởng rằng cải trang xong ta liền không nhận ra ngươi, ánh mắt của ngươi như tên trộm tràn đầy sắc, sắc…” Y ngừng một chút, hung tợn quát: “Ngươi nhìn cái gì? Còn nhìn nữa có tin ta khoét mắt ngươi ra hay không?”
…
“Tiểu ca ca giỏi quá!”
“Tiểu ca ca bay nữa đi!”
Trong viện mấy gã sai vặt vây quanh Tiểu Giang, nhét vào ngực y cả đống đồ ăn vặt đủ màu sắc.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cận Hải Đường đứng dậy, thân thể lung lay miễn cưỡng đứng vững, Trần Tra muốn giang tay giữ chặt lại bị y dùng lực đẩy ra.
10 Trần Tra nghiêng người tránh đi, nhưng vừa tránh được đằng sau, đằng trước hàn quang chợt lóe, một thanh cương đao đã bổ tới. Mắt thấy không né được, Cận Hải Đường cả kinh kêu không ra tiếng, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.