1 Edit: Đường Lâm
Diêm Danh rút điếu thuốc cuối cùng có trong người, cầm hộp thuốc lá vuốt vuốt, vừa định ném vào trong sọt rác.
Suy nghĩ một chút vẫn là châm lửa hút.
2 "Đến nhà tôi đi" Diêm Danh đúng lúc mở miệng.
Tài xế quay đầu nhìn Diêm Danh, lại quay đầu nhìn nam nhân đến mua vui.
Nam nhân gật gật đầu, rượu lại vào miệng, bắt đầu trầm mặc.
3 Nhìn chằm chằm gáy của người đàn ông, Diêm Danh gẩy gẩy lọn tóc bị mồ hôi thấm ướt.
Nhẹ nhàng đứng dậy đi tới phòng tắm.
Đứng tắm vòi sen thẫn thờ.
4 "Bao nhiêu tiền?"
Đối phương cố tình nghe không hiểu ý tứ của Diêm Danh.
Diêm Danh còn muốn giải thích.
"Bao nhiêu tiền anh mới nguyện ý làm?"
Tiền.
5 Diêm Danh cảm thấy người đàn ông không có ý định dừng lại.
Hắn quá mức trực tiếp, trực tiếp đến mức khiến cho mình đều cảm thấy sợ hãi.
Diêm Danh lần này không nhìn nơi hai người kết hợp nữa, y chỉ có suy nghĩ quay đầu dời đi lực chú ý.
6 Quách Hiểu Văn cầm tờ báo trên tay cẩn thận gõ cửa.
Mở cửa là một nam nhân gầy gò, khóe mắt có chút nếp nhăn.
Nhìn nhìn mặt trời có hơi chói mắt, đưa một tay lên che.
7 Trương Văn Xuyên sau khi nói ra tên của mình, liền không tiếp tục mở miệng.
Quách Hiểu Văn cũng là tiểu tử ngốc không hiểu được cách khéo léo đưa đẩy nhằm phá vỡ cục diện bế tắc.
8 Thời điểm Trương Văn Xuyên nói, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào đối phương.
Ánh mắt kia Diêm Danh biết, là "yêu".
Cười ngượng ngùng một tiếng, quay người đóng cửa lại.
9 "Ngươi luôn luôn coi thường người khác?" Diêm Danh rốt cuộc mở miệng, nhưng không có động tác.
Trương Văn Xuyên cứ như vậy một lát, sau đó lại rót bình rượu vào trong bụng.
10 Thời điểm mở mắt ra, không biết tại sao, trời còn không sáng.
Nhìn đồng hồ cũng mới qua ba giờ, Diêm Danh cảm thấy quả nhiên mình vẫn không phải con người có số hưởng thụ.
11 "Ông chủ. . . tô. . . tôi. . . . " Đối diện thanh âm trong điện thoại có chút khàn, Diêm Danh nhíu mày.
Thời tiết hay thay đổi khiến cho rất nhiều người không thích ứng được.
12 Diêm Danh đã rời giường từ sớm, mang theo một túi nhựa hoa quả đi trên đường.
Nhẩm tính thời gian Diêm Danh có thể dậy hít thở vào sáng sớm có thể tính trên đầu nhón tay.
13 Hắn thanh thanh cuống họng khô ráo, phát hiện mũi có chút nghẹt, có thể là bị cảm.
Đi đến trước cửa phòng làm việc của Trương Văn Xuyên, do dự không có lập tức đi vào.
14 Thời điểm nói ra câu này, khói trong miệng Trương Văn Xuyên phun trên mặt Giao Thần khiến hắn cảm thấy một trận khô nóng.
Vừa mới chuẩn bị rời đi, đột nhiên một trận chuông điện thoại di động vang lên.
15 Trương Văn Xuyên tự nhiên cũng đang uống rượu, đêm nay hắn không đến chỗ Diêm Danh.
Diêm Danh càng không có khả năng đến chung cư của hắn.
Ngay tại căn hộ quạnh quẽ này, Trương Văn Xuyên nhìn điện thoại trong tay vừa uống rượu vừa ngẩn người.
16 Trước kia Trương Văn Xuyên gặp Diêm Danh, đại đa số là nhẫn đến không thể nhịn được mà tìm y để phát tiết.
Hắn đối với quan hệ thân thể với nam nhân này, căn bản không thể nào từ bỏ, cũng cảm thấy không thể so sánh cùng nữ nhân.
17 Khi Trương Văn Xuyên tỉnh lại đã là chiều ngày hôm sau.
Sau khi hai người điên cuồng ân ái, Trương Văn Xuyên cơ hồ hao hết thể lực của mình.
Phát hiện bản thân đã không còn trẻ, làm sự tình của người trẻ tuổi quả nhiên vẫn là miễn cưỡng.