41 Người cùng phe với Long Chính Phong đều vui sướng vô cùng! Khi nhìn thấy tình trạng Đỗ Minh Chiêu thảm hại như vậy, họ buông tiếng cười rồ, đồng thời hoan hô Long Chính Phong rầm rĩ.
42 Biến diễn này khiến cho kiếm pháp của Băng Xuyên Thiên Nữ dù tinh diệu cũng không còn đắt dụng võ. Vì ở dưới đất nàng không thể đâm trúng đối phương. Bằng thi triển khinh công, thì đối phương lại dùng “Âm Dương trảo” cũng chẳng làm gì được hắn.
43 - Ngốc hài tử! Ngươi có một người cha thiên hạ vô địch chẳng hay hơn ư?Hắn khẽ đẩy Lãnh Sương Quân ra rồi đi về phía Thiết Diện bà bà. Hắn bước một bước, sát khí lại nổi lên một tầng.
44 - Đồ đệ của Đào mỗ đã lấy Bổ Thiên cao của lão. Bây giờ Đào mỗ tặng một viên Lục Dương đan để cứu mạng lão, thế là có vay có trả. Đào mỗ khỏi bị mang tiếng ăn không của lão.
45 Giang Mỹ Linh cười lạt một tiếng vung kiếm lên chém cây Thiên Sơn thần mang làm hai đoạn. Địch Bình Thạch giật mình kinh hãi. Bỗng thấy thanh quang lấp loáng.
46 - Tại sao sư ca lại biết rõ tâm sự tiểu muội? Tiểu muội hận mình chẳng được cùng Lãnh thư thư nói mấy câu từ trước. Tiểu muội có rất nhiều điều cần hỏi y.
47 Phùng Linh lập tức ngấm ngầm vận nội lực, phong tỏa những huyệt đạo, thi triển công phu “Bát Bộ Cản Thuyền” rượt theo về phía trước. Giữa lúc ấy mé Đông nam văng vẳng có tiếng quát tháo vọng lại.
48 Lúc nàng ở trong tình trạng mông lung, nàng mơ thấy dường như mình mọc hai cánh bay bổng lên tít tầng mây. Nàng còn lờ mờ nhìn thấy Lăng Trung Ngọc đột nhiên chạy tới bên nàng.
49 - Trung Ngọc! Mấy năm nay ta làm phiền ngươi đã nhiều mà bây giờ còn đem lời hứa để trói buộc ngươi, chắc trong lòng ngươi oán hận ta lắm. Thôi đành thế này vậy.
50 Ngụy Tô và Cảnh Quyên Quyên đều bị điểm huyệt nên chúng không sợ hai người trốn thoát được. Lăng Trung Ngọc nghĩ bụng :- “Ta hãy nghe xem bọn chúng nói chuyện gì đã”.
51 - “Bất luận thế nào ta cũng phải liều mạng chiến đấu. Không thể để chúng thương hại đến Quyên muội”. Chàng vung trường kiếm lên không chờ bọn chúng đến nơi đã tiến đánh trước.
52 Ngờ đâu nàng còn đang ngẫm nghĩ, trước mắt bỗng lóe lên một vùng bóng sáng. Hai thanh bảo kiếm không biết đã bị vật gì quấn lấy. Một luồng lực đạo vừa nhu vừa cương tựa hồ nắm lấy tay nàng khiến cho hổ khẩu ngấm ngầm đau nhức.
53 - Cô có biết hai lão này là ai không?Giang Mỹ Linh đáp :- Tiểu muội mà biết thì còn hỏi làm chi?Nguyên nàng định nói đùa để cho Lăng Trung Ngọc nói ra.
54 - Bây giờ các vị giúp kẻ dữ làm ác định giết hết võ lâm đồng đạo. Thiên lý khó nổi khoan dung. Vậy Lăng mỗ thay trời làm đạo thì buông tha thế nào được?Vân Trung Hiên vội la lên :- Lão phu đã không muốn đi mà hai vị nay cổ võ hoài.
55 - Nam Cung lão sư là bật trưởng bối, đệ tử đâu dám mạo phạm?Nam Cung Ất ngửa mặt lên lạnh lùng nói :- Học nghiệp không có trước sau, ai đạt thì người đó làm thây.
56 Vương Trung Thuyên và Khấu Phương Cao tiến lại nghinh tiếp. Vương Trung Thuyên vừa ngó thấy Giang Mỹ Linh không khỏi sửng sốt, nghĩ bụng :- “Gã này coi quen quá!”Giang Mỹ Linh đã cải nam trang, lại bôi thuốc thay đổi sắc mặt, Vương Trung Thuyên không ngờ nàng là nữ nhi và là kẻ thù của hắn.
57 Khấu Phương Cao thấy Lăng Trung Ngọc sử dụng liền một lúc bảy tám thứ công phu khác phái thì trong lòng rất đỗi hồ nghi. Hắn không nhịn được cất tiếng hỏi :- Sư phụ của vị Lâm huynh này có đúng là Liễu Tam Xuân thật không? Vừa rồi tiểu đệ không nghe rõ được.
58 - Ngươi là ai?Hắn phóng ra một chưởng vận đến chín thành Tu La thần công đánh vào đầu Lăng Trung Ngọc. Lăng Trung Ngọc sử công phu “Đàn Chỉ thần công” búng ngón tay đánh bốp một tiếng trúng hổ khẩu Đào Vĩnh Trạch.
59 Lăng Trung Ngọc cười nói :- Các ngươi lớn mật dám trái thượng lệnh! Ta nghĩ tình đồng liêu giảm kinh điển trách phạt. Các ngươi chỉ phải nằm đây một lúc.
60 Đây là Lăng Trung Ngọc đang vội chạy trốn, chàng không có ý đánh chết Lăng Tiêu Tử, nên cái tát này chàng chỉ dùng có ba thành công lực. Tuy nhiên Lăng Tiêu Tử cũng hoa mắt lên.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50