21 Đào Vĩnh Trạch tuy là người biết nhiều hiểu rộng nhưng chưa từng thấy quái chiêu kiểu này bao giờ. Lão nghĩ bụng :- “Nếu để nó chui vào lỗ mũi được thì thật là buồn cười”.
22 - “Tính mình thích trêu chọc người ta, ngờ đâu nay gặp phải đối thủ. Ôi! Thiệt trời quả báo”. Giang Mỹ Linh đổi giọng mềm mỏng hỏi :- Muốn đi thì đi, ngươi còn suy nghĩ gì nữa? Phải chăng ngươi muốn chờ Lãnh thư thư hay định đợi Cảnh muội muội?Lăng Trung Ngọc bị ả hỏi móc khác nào như dẫm phải gai.
23 Lăng Trung Ngọc nghe nàng nói vậy thì trong lòng vừa vui mừng lại vừa phiền não, và chàng khó lòng dời cô ta ra được. Giang Mỹ Linh đột nhiên cười nói :- Ồ! Ngươi hãy quay mặt đi.
24 - Ta đã nói sao là làm y như vậy. Chỉ cần các ngươi hết dạ trung thành lúc ta về Trung Nguyên sẽ đưa các ngươi đi theo. Chàng cùng Giang Mỹ Linh lên thuyền kiểm tra cẩn thận lại một lượt, thấy các chỗ thủng đều đã vá kín.
25 - Có phải các vị trúng Ngũ Độc châm của con tiểu yêu nữ kia không? Các vị bất tất phải sợ hãi lão phu sẽ giải cứu cho. Bốn tên ma đầu nửa tin nửa ngờ, thế công chậm lại.
26 - Hiện giờ ngươi chưa dùng tới bức họa đồ đó thì giữ nó làm cóc gì? Bỏ quách ra cho y. Lăng Trung Ngọc là hạng người nào mà chịu bọn này uy hiếp. Chàng buông tiếng cười lạt toan nói câu cự tuyệt thì Giang Mỹ Linh vừa bước đi hai bước định vào khoang sau lấy thuốc, cô nghe câu chuyện này đột nhiên dừng lại rồi cứ cười khành khạch.
27 Tối hôm ấy họ vẫn ở dưới thuyền mỗi người đều có những ý nghĩ rất phức tạp. Bọn ma đầu thì vừa hy vọng vừa khủng khiếp. Lăng Trung Ngọc lại lo lắng Đào Vĩnh Trạch mà kiếm thấy bí lục võ công thì rồi đây không ai kềm chế nổi lão.
28 Con quái thú kia cõng vợ lên lưng quay lại nhìn Lăng Trung Ngọc một cái, nó thấy chàng không rượt theo thì mắt lộ vẻ cảm kích. Đoạn nó chạy như bay về phía phát ra tiếng hú.
29 Lăng Trung Ngọc thấy kém thế khó lòng chống nổi, chàng toan xử dụng Kim Xà trùy, chợt nhớ ra điều gì, liền bụng bảo dạ :- “Ta nghe giọng lưỡi Giang Mỹ Linh dường như cô không muốn ta hạ sát quái nhân, nhưng nếu không giết y thì tất mình bị đả thương.
30 - Trung Ngọc ca! Ca ca thật hết lòng với tiểu muội. Lăng Trung Ngọc động tâm hỏi lại :- Giang muội nói thế thì lệnh thúc tổ nếu còn sống. . . Giang Mỹ Linh ngắt lời :- Nếu y còn thì năm nay đã ngoại tám mươi.
31 - Đào lão tặc cùng hai người đi với hắn không biết ẩn nấp nơi đâu? Có phải các ngươi bảo trong khu rừng bên hồ nhỏ đã thiết trướng không? Ta đã đi coi hết một lượt mà chẳng thấy còn gì, cả vết chân cũng không nốt.
32 Véo một tiếng rít lên. Thanh kiếm đen sì vọt đi loáng một cái đã trúng vào kẽ đá. Hỏa sơn lập tức lộ ra một khuôn cửa đá. Nguyên hai cánh cửa đá nặng tới muôn cân, cần phải một luồng cực đạo xông vào chấn động cơ quan mới mở ra được.
33 Đồng thời Tất Thông cũng tựa hồ phát điên dang hai tay nhảy xổ tới Lăng Trung Ngọc. Nguyên Đào Vĩnh Trạch phát giác ra công lực Giang Miện Qui dường như kém trước nhiều.
34 - Trong ba năm nay tại hạ chưa được tin tức gì về Lãnh cô nương. Nên nhớ Lãnh Sương Quân đã bị Thiết Diện bà bà đuổi ra khỏi môn trường, thành một tên khi đồ của phái Thanh Thành.
35 Đào Vĩnh Trạch quả nhiên là tay mưu sâu ghê gớm. Lão làm cho Mật Lăng pháp sư, một vị cao tăng phe Mật tông trong Hồng giáo cũng phải nghe lệnh lão sai khiến.
36 Trình Hạo liền đem đầu đuôi việc gây ra cừu hận với Đào Vĩnh Trạch, cùng tình hình náo loạn như trời long đất lở ở Trung Nguyên hiện nay nhất nhất thuật lại cho y nghe.
37 - Lệnh tôn có đến đây không?Địch Bình Thạch đáp :- Gia phụ không tới. Thiết Diện bà bà nói :- Địch đại hiệp không đến là thiếu mất nhân vật chủ yếu. May có hòa thượng thân tới áp trận khiến cho bọn ta cũng yên tâm.
38 - Được nghe võ công bên quí quốc từ lâu. Võ công này bắt đầu từ Đạt Ma tổ sư bên tệ quốc, lưu truyền tới ngày nay đã hơn ngàn năm, chắc là biến hóa tăng tiến nhiều rồi.
39 Bản Không đại sư nói :- Đáng tiếc là công phu này chưa luyện được đến trình độ xuất thần nhập hóa. Có điều nó đã chống lại được công phu “Phi Hoa Trích Diệp” của Phùng nữ hiệp thì cũng đáng kể là hi hữu rồi.
40 Đỗ Minh Chiêu bất luận xông vào đâu cũng đụng phải làn kiếm rậm như rừng. Dù hắn tả đột hữu xung cũng không sao phá vỡ được lấy một chỗ, những tưởng trường kiếm của bọn đồ đệ phái Võ Đang tựa hồ đan thành một màn lưới dày khít.