221 Việc tranh cãi, bình luận giữa các kênh truyền thông lớn đều không ảnh hưởng gì đến Nhiếp Chấn Bang. Sau khi tin tức trên chương trình “7h mỗi ngày” được chiếu phát, những tiếng nghi ngờ cũng đã bị đè lại xuống.
222 Bao cả máy bay, sự phô trương lớn như vậy có thể nói là đã thắng lợi trở về. Lúc này, trong hội nghị thường ủy Thành ủy thành phố Bá Châu, Lưu Văn Thanh dùng ánh mắt ra hiệu với Đinh Ái Quốc bên cạnh.
223 Chu Thần không ngờ cũng đến Bá Châu. Chu gia là muốn làm gì đây? Nhiếp Chấn Bang trở nên trầm tư. Một Phó chủ tịch thành phố mà ngay cả ủy viên Thành ủy cũng không phải, cụ thể phụ trách công việc gì còn chưa xác định được.
224 Chu Tiểu Xà đến huyện Lê, còn muốn đích thân mình phải đi nghênh đón, Nhiếp Chấn Bang cười nhạt, thật không ngờ, nhiều năm không gặp, trình độ của Chu Thần vẫn là như vậy, cũng không thay đổi là bao.
225 Là một cán bộ đã lăn lộn lâu năm trong thể chế, Trương Sở Bân cũng không phải người bình thường. Với Trương Sở Bân, vị Phó Chủ tịch Chu này đúng là có vài chỗ không được sáng suốt rồi.
226 Chuyện thế nào, Nhiếp Chấn Bang không rõ ràng lắm. Tuy nhiên, từ giọng điệu của Phương Cố Sơn thì chắc không phải là chuyện gì xấu. Nhưng, trong tình huống như hiện nay, cũng không trách Nhiếp Chấn Bang không nghĩ nhiều.
227 Lưu Văn Thanh nói rất thẳng, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói: - Bí thư, xem ra, chú cũng biết ý định tới của tôi rồi. Cái thái độ này của Nhiếp Chấn Bang trước mặt lãnh đạo được đắn đo rất đúng mực.
228 - Đồng chí cảnh sát, xin chào, tôi tới để… Nhiếp Chấn Bang bước đến, lời còn chưa nói xong, người chiến sĩ đứng gác ở cổng nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, lập tức nói: - Đến đưa đồ cho lãnh đạo sao, gọi điện thoại cho lãnh đạo chưa, nếu không thì trước tiên đợi một lát.
229 Chu Xuân Lôi hơi sửng sốt một cái, lập tức cười nói: - Cao béo, anh cũng quá khoa trương rồi. Từ Kiến Hoa không phải là ở bên Sở Khoa học kỹ thuật sao? Căn bản không có cách nào so được với Lâm Dương mà.
230 Nhìn thấy Dịch Quân, Nhiếp Chấn Bang cũng không có ngạc nhiên gì. Mình đột nhiên rời huyện Lê, không có bất kỳ giải thích nào, không có bất kỳ sự ủy thác nào, đột nhiên như vậy, ban lãnh đạo huyện Lê không kinh hoảng mới lạ.
231 Nhìn thấy số phiếu này, không những Nhiếp Chấn Bang ngây ngẩn cả người mà Trương Hiểu Âu cũng sửng sốt. Đây là chuyện gì vậy, không ngờ một Nhiếp Chấn Bang vô cùng khiêm tốn lại trúng cử rồi.
232 Chiếc Land Rover chạy như bay trên quốc lộ từ thành phố Ô đến Bá Châu. Sau khi cúp điện thoại, Nhiếp Chấn Bang càng nghĩ càng lo lắng. Nguồn tài chính dành cho dự án đặc biệt về giáo dục của huyện Lê, đây là thứ mà mình không dễ dàng có được…Lúc này Dịch Quân gọi điện nói Ủy ban giáo dục xảy ra chuyện, nhất định là vấn đề về số tiền dành riêng cho giáo dục, Nhiếp Chấn Bang cũng ngồi không yên, suốt đêm lái xe vội trở về.
233 Trong đám người, đột nhiên tách ra một đường, lúc này lão Chủ tịch xã Mã chống gậy, được đứa cháu Mã Quốc Trụ đỡ bước đến. Từ sau chuyện lần đó, Mã Quốc Trụ được huyện Lê đặc biệt tuyển vào xã Mộc Lý, bây giờ ở trong ban lãnh đạo trạm thủy điện xã.
234 Cúp điện thoại, Trương Sở Bân cũng trở nên trầm tư. Nói thực, Trương Sở Bân thực sự thấy ngưỡng mộ đấy. Các cán bộ phía dưới huyện Lê không sờ tới trọng điểm, nhưng thông qua Lưu Văn Thanh, Trương Sở Bân cũng đã hiểu được một chút.
235 Đầu dây bên kia, người đàn ông sau khi cẩn thận nghe Chu Thần đem đầu đuôi câu chuyện nói xong, bên đó trầm mặc một lúc, người đàn ông nhẹ giọng nói: - Tiểu Thần à, không phải anh nói cậu gì.
236 Khu nhà ở cán bộ của Ủy ban nhân dân huyện Lê, tòa nhà cấp Cục trưởng, trong phòng của Nhiếp Chấn Bang, lúc này Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết cũng đều đã tới.
237 - Hai cậu tiếp tục thẩm vấn, nhất định phải tỉ mỉ, không được bỏ sót bất kỳ điểm nào. Chuyện của Ủy ban giáo dục huyện, bên chính quyền huyện ủy đặc biệt quan tâm.
238 Mười phút, có thể nói cái gì, điều này khó mà nói. Có điều, Hùng Kiến Minh đã rất thỏa mãn rồi. Trong chuyện lần này mình đã phạm sai lầm, thậm chí là cái loại sai lầm không thể tha thứ, Hùng Kiến Minh lúc này hối hận cũng không kịp.
239 Trương Sở Bân nghe thấy lời nói của Nhiếp Chấn Bang, cũng hơi sửng sốt. Trong ấn tượng của Trương Sở Bân, dường như từ trước đến giờ không có chuyện gì khiến Nhiếp Chấn Bang cảm thấy khó xử.
240 Trụ sở làm việc của Đảng ủy khu tự trị, trong phòng họp nhỏ nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà Đảng ủy, lúc này, ban lãnh đạo Đảng ủy của khu tự trị Tây Bắc đã ngồi đầy đủ ở đây.