181 Khu kinh tế mới chính thức gắn biển, đây đối với toàn huyện Lê mà nói có thể xem như một chuyện đại sự, đối với Huyện ủy và Ủy ban nhân dân mà nói, trong khu vực quản lý, có thêm một đơn vị cấp Cục phó.
182 Chuyện như vậy, Nghiêm Phượng Kiều cũng đã từng gặp qua, trên cơ bản không thể lấy lòng tất cả các vị lãnh đạo, được lòng vị này thì tự nhiên sẽ đắc tội vị kia.
183 Thấy bộ dạng nghiêm trang của Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết, Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng hơi buồn cười. Đây xem là cái chuyện gì, người trong nhà thừa tiền đến nỗi có thể đốt rồi, sau đó cho rằng mình ở Tây Bắc quá lâu rồi, muốn dùng tiền để tạo dựng thành tích ình, sau đó liền trực tiếp đề bạt đi nơi khác? Nếu bên cạnh không phải còn có một Nghiêm Phượng Kiều ở, Nhiếp Chấn Bang lúc này sợ là đã bắt hai cô gái này lại đánh đòn rồi.
184 Đổng Uyển cảm thấy rất khó chịu với điều kiện của nhà khách huyện Lê. Nếu so sánh với cái sự xa hoa, hào nhoáng của câu lạc bộ Vương Triều thì nhà khách huyện Lê, quả thực không khác cái nhà xí là mấy.
185 Từ lần trước, sau khi Trương Sở Bân trở về từ chỗ của Lưu Văn Thanh xong, thái độ cũng dần thay đổi lại. Trong vấn đề về hướng phát triển của Khu kinh tế mới, ý tưởng của chính mình cũng đã thể hiện ra rồi, như vậy là đủ rồi.
186 Hình Văn Bưu cười lạnh, đứng lên nói với bọn thuộc hạ: - Các anh em, giải tán, có người nhìn không quen, xem ra huyện Lê này cũng phải bớt xuất hiện, về sau, chúng ta vào thành phố thôi.
187 Nhìn bộ dạng sửng sốt của hai người, Nhiếp Chấn Bang lại nói: - Tiền phạt, tôi sẽ bảo phòng Tài chính huyện lập tức gửi vào tài khoản của hai người. Chiều nay, hai người hãy khách khí, ân cần mà đi giải quyết cho rõ ràng, sạch sẽ nợ nần cho tôi.
188 Ở chỗ tường bao gần cổng lớn Chi cục thuế vừa vặn có một khoảng đất trống, nguyên bản là để lại cho Chi Cục thuế. Sau đó, sau khi Hình Văn Bưu lên nhậm chức, Hình Văn Bưu không có ý định mở rộng cho nên nơi này liền để không.
189 Gần đến chiều, lúc sắp tan ca, ba tổ điều tra được điều đi đã lần lượt trở về, cảnh tượng này khiến Mã Chí Hiền ngây cả người. Dĩ vãng, đi điều tra công việc bên ngoài, có đơn vị nào không tiếp đón thuốc tốt rượu tốt, giống như sao vây quanh mặt trăng vậy, chỉ sợ các đại gia của Chi cục thuế có cái gì không vui, ghi ngay giấy phạt cho anh.
190 Thành phố Bá Châu Trụ sở làm việc của Cục Công an thành phố. Lúc này, Phó Cục trưởng Liễu ngồi ngả hẳn trên ghế, nhìn người đàn em ở trước mặt này của mình.
191 Vừa nghe thấy Thôi Kim Sinh nói như vậy, Triệu Vệ Hồng ông ta có chút khó xử. Chuyện này ở Bá Châu sớm đã ồn ào huyên náo rồi, ngay tiêu đề trang đầu nhật báo Bá Châu, vừa nhìn là biết có người có ý đồ nhúng tay vào.
192 Công ty Mẫn Nông? Doanh nghiệp khoáng sản Long Hoa? Lưu Văn Thanh khẽ lộp bộp ở trong lòng. Đối với doanh nghiệp khoáng sản Long Hoa, Lưu Văn Thanh không quen lắm, nhưng công ty Mẫn Nông đó, chỉ một nghi thức động thổ mà có thể mời được Tưởng Chấn Toàn và Thứ trưởng Bộ Nông Nghiệp đến, chỉ là bối cảnh này thôi cũng đủ Lưu Văn Thanh coi trọng rồi.
193 Khu kinh tế mới của huyện Lê Công việc di dời cơ quan chính quyền huyện Lê bắt đầu tiến hành, cộng thêm xây dựng cơ sở vật chất của Lý Lệ Tuyết khởi công, bây giờ huyện Lê trở thành một địa phương bận rộn nhất trong toàn thành phố Bá Châu.
194 - Đi ra ngoài? Đi như thế nào? Trưởng phòng Phạm, chúng ta đây là khu kinh tế mới, không phải là sản phẩm gì, cái thứ này hoàn toàn trống rỗng, tôi thấy không dễ đi đâu.
195 - Chủ tịch huyện, bàn của anh hôm qua khi chuyển đi dọn dẹp, chân bàn đã bị gãy một đoạn, nếu không tôi đổi cho anh một cái mới nhé. Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, Dịch Quân cũng có chút ngượng ngùng.
196 Nhiếp Gia Lương giơ tay lên nhìn đồng hồ, chiếc đồng hồ nam Vacheron Constantin do Thụy Sĩ sản xuất có tạo hình rất kinh điển. Bề mặt của loại đồng hồ này, coi như là thứ yêu thích nhất của con cháu thế gia trong thủ đô, xa hoa nhưng lại khiêm tốn, người bình thường nhìn thì cũng là bình thường, chỉ có người thực sự hiểu mới có thể nhìn ra được.
197 - Bí thư Trương, tôi đề nghị lập tức báo cáo lên Thành ủy thành phố, đồng thời chúng ta ở đây cũng phải nhanh chóng hành động. Lãnh đạo huyện ủy dẫn theo các đội đi dặn dò bên trong huyện thành và các xã, thị trấn phía dưới, xem xét tình hình thiên tai, động viên và bình ổn cảm xúc của quần chúng, khôi phục sinh hoạt và sản xuất Nhiếp Chấn Bang lập tức đưa ra kiến nghị của mình.
198 Đợi sau khi đá trên thân núi rơi xuống cơ bản đã giảm đi, Nhiếp Chấn Bang quay đầu lại nói: - Tiểu Dịch, cậu ở đây trông xe, những người khác theo tôi đi bộ vào núi.
199 Nhìn những đứa trẻ trên mặt dính đầy bùn đất, động đấtsự kích thích mà nó mang lại cho những đứa trẻ này, quả thực là quá lớn rồi. Tạm thời, e là chưa thể hồi phục được.
200 Ở phía sau Nhiếp Chấn Bang, Trần Nhạc cùng mười lăm cảnh sát, thân mặc cảnh phục, mặc dù lúc này đã có vẻ hết sức lôi thôi, nhưng tư thế đứng thẳng tăm tắp, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng uy nghiêm.