21 " Thật xin lỗi cô nương, là tại hạ vô tình đụng trúng cô, không biết cô nương có bị thương hay không?"
Kikyou còn chưa kịp nói gì thì một giọng nói ôn nhu cùng trầm thấp đã vang lên bên tai.
22 “ Như thế nào? Cần tiền để làm gì?”
Cuối cùng Shesshomaru đành nhỏ giọng hỏi lại, da mặt hắn cũng không dày như vậy, có thể đứng trước mọi người cãi nhau làm trò cười cho thiên hạ.
23 “ Ồ, là vậy a, nè nếu nói như thế có phải con rồng đó rất mạnh hay không? Nếu đánh với Shesshomaru thì thế nào?”
Kikyou tiếp tục tò mò. Lần này không chỉ Jaken mà Shesshomaru cũng bắt đầu có hứng thú.
24 “ Thành công! Rốt cuộc cũng làm được rồi, không uổng phí ta hao tổn nhiều sức lực như vậy a. Jaken, ngươi có sao hay không?” Kikyou háo hức nhìn hai bàn tay mình, nàng đã bỏ nguyên đêm để suy nghĩ mới có được tuyệt học cả đời của Kikyou nha.
25 Cuộc cãi cọ của Kikyou và vị nam tử kia rất nhanh thành công chiếm được ánh nhìn từ tất cả mọi người, chủ yếu là bởi vì bọn họ thấy lạ, nam tử này không ai khác chính là con của Thừa tướng đại nhân- Liễu Đông, chỉ tiếc hắn ăn chơi trác táng, chưa từng làm được việc gì ra hồn nhưng vì thế lực của cha hắn quá lớn nên mới mặc hắn ra ngoài chơi bời, suốt ngày lêu lỏng.
26 Liễu Đông vừa lên tiếng lập tức đám người của hắn nhanh chóng chạy lên muốn bao vây Kikyou nhưng hành động của nàng khiến bọn chúng hơi dừng bước.
Dạo này hiệp nữ trên giang hồ không ít, cô nương này dám ăn nói lớn mật như vậy phải chăng là đồ đệ vị cao nhân nào đó? Phải cẩn thận! Kikyou nghênh ngang bước lên, đứng đối diện với bọn họ, hất mặt, nâng cằm.
27 Tại Thiên Lang tửu lâu, phòng thượng hạng.
“Này mọi người…quấy rầy một chút. Không biết ta có thể gọi món khác không vậy?” Kikyou nhìn một chút món ăn trên bàn sau đó mới quyết tâm hỏi.
28 "Vậy Hàn công tử, ta muốn làm bằng hữu với ngươi. Ý ngươi thế nào?" Kikyou nghĩ nghĩ rồi hỏi thẳng, nàng không muốn dài dòng văn tự mà kết quả thất bại như nhau.
29 Kikyou đứng trước kĩ viện hưng phấn ngó vào. Buổi tối trên đường chỉ có vài cái lồng đèn thôi nhưng cái kĩ viện này lại sáng rực như vậy cho thấy giàu cỡ nào a?
Túy hoa lâu không hỗ là kinh thành đệ nhất kỹ viện, đủ xa hoa, đủ lộng lẫy, đủ… tốn bạc! Còn chưa bước vào cửa thì mùi son phấn đã ập vào mũi, Kikyou khẽ nhíu mày, tuy nơi này thanh nhã, mũi son phấn cũng không nặng lắp, nhưng mà vẫn khiến cho nàng cảm thấy hơi khó chịu.
30 Gã nha hoàn cung kính cúi đầu nhìn Shesshomaru cùng Kikyou, nhẹ giọng nói :
“Công tử, cô nương xin mời đi theo nô tài”. Kikyou vuốt cằm gật đầu, cùng Shesshomaru sóng bước đi theo tiểu nha hoàn.
31 “Này, Shesshomaru nàng là đang nhìn ngươi có phải hay không?” Kikyou tò mò nhìn theo tầm mắt của cô nương kia sau đó mới hỏi.
“Không cần để tâm. Nếu nháo đủ rồi thì chúng ta có phải nên đi?” Shesshomaru một chút cũng không để ý, lơ đãng hỏi.
32 Quả nhiên câu nói của tú bà khiến hiện trường bắt đầu xôn xao. Đúng nha! Hôm nay là ngày của Hồng Hồng, thế nào lại biến thành một cô gái khác từ đâu chui ra làm chủ? Làm vậy chứng tỏ không nể mặt Hồng Hồng rồi! Dù sao cũng là một trong trăm mĩ nhân đứng đầu kinh thành, mặc dù không phải khuê nữ nhưng cũng là tài nữ! Ngoài ra thế lực chống lưng của nàng cũng rất lớn a! Bao nhiêu đại quan từ lớn đến nhỏ ít nhiều nàng cũng lấy lòng được chút ít!
“Chuyện của ta từ lúc nào đến lượt bà có thể quản đây? Xem lại thân phận một chút đi! Nếu còn không biết điều đừng trách ta gỡ xuống bản hiệu của Túy hoa lâu này, đến lúc đó khóc lóc cầu xin cũng vô ích!” Liễu Đông nghe tú bà nói xong liền trào phóng châm chọc.
33 "Các ngươi đưa công tử của các ngươi về mau. Nếu còn lảng vảng trước mặt ta, ta nhất định giết hắn!"
Kikyou hung hăng nhìn một đám phế vật đang run run quỳ trên mặt đất ra lệnh.
34 Kikyou thấy Hàn Phong nghi hoặc nhìn mình liền cười thần bí sau đó mới đau lòng nói:
“Là thức thần và ngọc bội kết giới của ta. Ta nói cho ngươi biết, ngọc bội thì lúc nào cũng phải mang theo bên mình.
35 Kikyou một đường bay thẳng ra bên ngoài, từ trên cao nhìn xuống cố gắng tìm kiếm bóng dáng của bọn người Shesshomaru.
Nhưng mà nàng nhìn muốn rớt hai con ngươi ra ngoài vẫn không thấy được cái gì nên đành bất đắc dĩ bay xuống một khu rừng ngồi chờ.
36 Shesshomaru nhìn Kikyou lại thất thần cảm thấy không vui. Nàng vì sao thích ngẩn người như vậy? Làm cho hắn rất có cảm giác nàng đang suy nghĩ chính là không thuộc về thế giới này, cũng khiến hắn không nắm bắt được, giống như tuỳ thời đều có thể giải phóng một năng lượng nào đó để về nhà của nàng.
37 Trong một căn lều nhỏ rách bên trong khu rừng, có hai cô gái một lớn một nhỏ đang ngồi dưới mái hiên trú mưa. Kikyou quan sát động tĩnh về đêm một chút, nhìn đây lại nhìn kia, rốt cuộc rút ra kết luận: Nơi này thật đáng sợ! Đúng là đi chung với tên Shesshomaru ưa mấy cái thần bí ma quỷ này là bình thường!
Nhưng tại sao hắn không nghĩ cho nàng a? Vì lí do gì dẫn nàng đến nơi âm u lạnh lẽo này? Lại là còn về đêm? Hắn có thể bắt tên Kajinbo đó ra ngoài được nha, đơn giản như vậy mà không làm? Đã như vậy lại còn bỏ nàng một mình bên ngoài nữa! Shessomaru, ngươi nhất định là cố ý! Kikyou cắn răng thầm nghĩ, hắn chính là muốn dọa nàng mà!
Mẹ nó, nàng đối tốt với hắn như vậy thế nhưng bị hắn khi dễ, tức chết nàng!
“Kikyou-sama, thiếu gia vì sao đi lâu như vậy? Kajinbo là ai? Thiếu gia đến đây để làm gì?” Rin thắc mắc nhìn Kikyou đưa ra rất nhiều câu hỏi.
38 Kikyou nghĩ đi nghĩ lại đều thấy trong lòng nóng vội, thật là thèm đi xem Shesshomaru dùng Thiên Sinh Nha.
Nhưng mà bây giờ Kagura còn ở đây thì làm khó cho nàng rồi a! Chẳng lẽ muốn nàng dắt Rin đi cùng? Không được! Nếu mang Rin đi vào ổ của tên Kaijnbo đó nhất định Shesshomaru mắng nàng rất thê thảm.
39 “Hừ! Nói hay v như ậy? Có phải là hiện giờ nàng bỏ đi nó sẽ an toàn hay không?” Shesshomaru không khách khí vạch trần nàng. Ai mà không biết nàng đến nơi này chủ yếu là vì vui.
40 “Shesshomaru, ngươi đi đi, ta ở đây là được rồi” Kikyou cười cười nịnh hót nhìn Shesshomaru đã ngồi lên A-Uh, hắn đang chuẩn bị đi tìm Nanh quỷ a.
Nhưng mà lát nữa thế nào cũng đụng độ với đám người Inuyasha.