321 Tôi theo số điện thoại mà Vương ca đưa cho, quay dãy số. Tôi chỉ biết thở dài, xem ra nàng cũng không nghĩ sẽ có người quấy rầy nàng. Tại phòng 520 – phòng họp trường đại học Thanh Hoa, đang tiến hành đấu giá công khai các cửa hàng tại phố buôn bán.
322 Vì Tân Thế Kỷ có thái độ khiêm nhường một cách kỳ lạ, nhường cho công ty khác tới hai cửa hàng giá trị 800 vạn. Chờ cho công ty của người khác kịp phản ứng ở phiên đấu giá thứ hai, Sở Cao lại bắt đầu ra giá một cách mạnh mẽ.
323 "Lão Đại, không ngờ công ty Thanh Mộng cũng mở cửa hàng tiêu thụ máy tính, hơn nữa lại còn cạnh tranh với công ty của chúng ta! Không ngờ bọn họ cũng dùng chiêu này để thu hút học sinh cơ điện, nghiệp vụ kinh doanh rất nhanh nhẹn, đoán chừng mấy ngày nữa sẽ khai trương.
324 Bởi vì vấn đề tài chính đã được giải quyết, Đổng giáo sư có trình độ kỹ thuật rất tốt liền lao vào quá trình nghiên cứu, trong khi đó, tôi chỉ đóng vai trò cố vấn đối với việc nghiên cứu phát triển, có mấy lần chỉ dẫn, đại đa số đều để ông ấy tự hoàn thành.
325 Trương Lập Quang thấy tôi nói chuyện, cũng không giả bộ nho nhã nữa, trên dưới đánh giá tôi một vòng nói:"Mày là ai?""Tôi là bạn trai của nàng. "Tôi nói.
326 Trong Tập đoàn Ánh Rạng Đông, cho dù là sử dụng thang máy cũng cần dùng thẻ, mà chiếc thẻ của tôi lại là thẻ đa năng. Cho nên, tôi cùng Sở Cao tiến vào trong Tập đoàn Ánh Rạng Đông cũng không có nhiều người hỏi, dù sao một chi nhánh của tập đoàn, cũng trên dưới mấy trăm người, không phải ai cũng quen biết, cho nên phải dựa thân phận phân biệt thẻ.
327 Lúc này, Chung Dương dẫn một đám người mặc cảnh phục đi vào phòng làm việc của giám đốc chi nhánh. ( Chung Dương, bạn của Ngô Thiên. )"Chung ca, anh đã đến rồi!"Tôi nói.
328 Tôi nghe vậy thì vui vẻ, chuyện này thì có quan hệ gì với Triệu Nhan Nghiên, hay là nha đầu này chột dạ, có ý gì khác không?Ha hả, có ý tứ!"Không sao đâu, em với Nhan Nghiên là chị em tốt mà!"Tôi chuẩn bị trêu chọc nàng.
329 Thông qua quan hệ với Chung Dương, tôi đã liên hệ được một bệnh viện có điều kiện rất tốt, đặt một căn phòng bệnh cao cấp. Hơn nữa bác sĩ chịu trách nhiệm là một chuyên gia vô cùng có danh vọng, tôi đặt trước 20 vạn tiền thuốc thang, sau đó đưa cho Hà Tích Duyên một chi phiếu hơn trăm vạn, đủ cho nàng chi dùng.
330 Chân! Nếu như tôi đánh gãy chân của bọn họ, thì có thể ngăn cản được công kích. Nghĩ là làm, tôi lập tức sử dụng toàn lực đạo đập vào chân của một người, chỉ nghe "rắc" một tiếng, chân của một người nhân bản đã bị tôi đánh gãy.
331 Bởi vì dị năng của tôi là của Diêm Vương lão ca, cho nên cho dù ở nhân gian, chỉ cần tôi muốn là có thể thấy được cô hồn dã quỷ, hồn phách con người. Đây là lần đầu tiên tôi sử dụng dị năng Ly Hồn này, nhưng mà vì Hứa Nhược Vân, có khó khăn hơn nữa tôi cũng không thể từ bỏ.
332 Một canh giờ sau, tôi cùng Hứa Nhược Vân đồng thời từ phòng ngủ đi ra. Hứa Nhược Vân được trọng sinh, nên nàng có cảm giác như đã cách nhau một thê hệ.
333 Đức ca vừa dứt lời, Mạnh Thanh Thanh lấy luốn mấy cái dĩa trên bàn ăn ném tới, trong nháy mắt đánh trúng ngay giữa bụng của Đức ca, lập tức máu tươi chảy ròng ròng.
334 Trong lòng tôi không khỏi khen ngợi, xem ra Quách Khánh và Đinh Bảo Tam đã thực hiện tốt thỏa ước ràng buộc, không một lý lẽ nào cho phép xã hội đen đặt chân đến, mà Quách Khánh làm như vậy thì rất tốt, có thể rất nhanh thiết lập uy tín đối với tầng lớp dân chúng thấp nhất.
335 "Tiếng gì vậy?"Mạnh Thanh Thanh kỳ quái hỏi. "Không biết, hình như là tiếng kêu thảm thiết. . . "Tôi nói:"Đi, chúng ta qua đó xem một chút. "Mạnh Thanh Thanh cũng tò mò, nên cũng không phản đối, liền đi theo tôi nhảy vào trong bụi cỏ.
336 Buổi sáng, tôi bị tiếng điện thoại đánh thức, cầm máy lên thì đó là một số máy xa lạ. "Alo, ai vậy?"Tôi cầm điện thoại nói. "Là Lưu Lỗi có phải không?"Đối phương hỏi.
337 Lời nói của Lưu Chấn Hải làm cho tôi nghi hoặc, không biết lão này đang định làm cái gì?"Lão đầu, nếu như ông không cho phép, tại sao lại không ngăn cản ngay từ đầu?"Tôi đúng là không hiểu, hay là lão già rồi lú lẫn?"Ta đã nói rồi, tại sao ta phải ngăn cản?"Lưu Chấn Hải lại uống một ngụm rượu rồi nói.
338 "Không sai, chính là cậu!"Lưu Chấn Hải dằn từng chữ từng câu nói:"Cậu là cháu của đại ca, hơn nữa lại là hôn phu của Lưu Duyệt, cậu không đi thì ai đi? Hơn nữa theo sự hiểu biết của tôi, thì cậu có dị năng cơ mà? Cậu không muốn đi nhưng tôi lại bắt cậu đi, ba năm trước đây làm thế nào cậu chạy ra khỏi nhà của tôi được, cậu còn nhớ không?""Ách.
339 "Anh lại đổi xe rồi?"Vẻ mặt Lưu Duyệt kỳ lạ nhìn chiếc xe Santana 2000 của tôi, tôi không nên mua loại xe giá thấp này. Hơn nữa lại có thể đổi từ Bentley thành Santana! Càng đổi giá lại càng thấp.
340 Ngày thứ hai, tôi và Triệu Nhan Nghiên, Trần Vi Nhi, Lưu Duyệt, Vu Đình đều là học sinh Thanh Hoa, nhưng Hứa Nhược Vân đang học ở Bắc Thần. "Nhược Vân, em chuyển tới Thanh Hoa đi!"Tôi nói với Hứa Nhược Vân.