281 Mà những công nhân kia cũng rất cao hứng, cảm thấy lựa chọn cha tôi là một quyết định đúng đắn và sáng suốt. Bởi vì toàn bộ thiết bị điện tử sản xuất ra đều được bán cho Tập đoàn Ánh Rạng Đông, nên không sợ tồn hàng, các công nhân đều dùng mười phần sức lực để làm.
282 Triệu Nhan Nghiên nhìn tôi nói. Tôi sửng sốt, tại sao có thể như vậy! Chẳng lẽ cố gắng của tôi còn chưa đủ? Tất cả đều thuận lợi, nhưng tại sao kết quả lại như vậy chứ?Trong lúc tôi hối hận, thất vọng như đưa đám, chỉ nghe Triệu Nhan Nghiên cười hì hì nói:".
283 "Quả nhiên là heo!""Heo thì sao, nếu anh là heo, thì em là heo cái!"Tôi bất mãn lau miệng nói. "Anh thật đáng ghét, tôi không để ý tới anh nữa!"Triệu Nhan Nghiên không nghĩ tới chính mình lại có thể đào cho mình một cái hố to, cả giận nói.
284 Tôi vừa mới hiện thân, thì lính canh trên đảo đã phát hiện, từ bốn phía đều có lính Nam Phi, cầm theo vũ khí Súng Lade được nhà máy sản xuất vũ khí của Tập đoàn Ánh Rạng Đông sản xuất (loại này còn chưa công bố), nhìn tôi nói:"Phía trước là ai, anh đã bị bao vây, đừng nên phản kháng vô ích.
285 Tôi kinh ngạc nói. "Đúng vậy, hơn nữa hệ thống động lực có thể thay được cho đại đa số động cơ đang dùng hiện nay. "Tôn Tứ Khổng đắc ý nói. Tôi biết tôi cung cấp cho Tôn Tứ Khổng tư liệu chỉ là trên lý luận, hắn có thể đem nó thực hiện hoàn chỉnh và tạo ra sản phẩm trên thực tế là rất giỏi rồi, mà giờ lại có thể thay thế được đại bộ phận động cơ hiện nay, thì càng thấy rõ Tôn Tứ Khổng là nhân tài hiếm có, có được người này đúng là có được mỏ hột xoàn.
286 Nhưng mà việc thành lập tập đoàn đã được bắt đầu. Bởi vì dựa vào Chú Triệu, nên các lãnh đạo của thành phố Bắc Kinh đều vô cùng hợp tác, chỉ đạo những người ở phía dưới phối hợp, chỉ cần không trái nguyên tắc, thì tận lực giúp đỡ.
287 Khi Triệu Quân Sinh xuất hiện, những ký giả còn đang hoài nghi đã được ăn một viên thuốc an thần, trong lòng rối rít kêu mình may mắn đã tới tham dự buổi giới thiệu sản phẩm lần này!Có thể làm cho Tổng giám đốc tập đoàn lớn nhất thế giới xuất mã, xem ra cái Tập đoàn Đông Á này đúng là có thực tài.
288 Từ Khánh Vĩ chậm rãi nói ra một câu làm tôi vô cùng kinh ngạc:"Người mà Triệu Nhan Nghiên nắm đó thích chính là anh!"Trong lòng của tôi đột nhiên run lên, vốn chén rượu đang cầm trong tay đột nhiên rơi vỡ nát bấy, rượu chảy cả lên người mà tôi cũng không biết.
289 Người tới lại là Vu Đình, người té xỉu ở sân thể dục trong đợt quân huấn cũng chính là nàng, khi đó vẫn còn bận chuyện của Triệu Nhan Nghiên, nên tôi không chú ý tới người yêu trong mối tình đầu của tôi.
290 Mà tôi thì chắc chắn phải mua hai cái, bởi vì tôi không thể nào thiên vị bên trọng bên khinh, mua cho Trần Vi Nhi lại không mua cho Triệu Nhan Nghiên.
291 "Em đừng hối hận!"Tư Đồ Lượng ở phía sau gầm thét:"Có ngày em cũng quỳ xuống van xin tôi đó!"Vu Đình bỗng nhiên đi chậm lại, nhưng mà nàng không dừng lại.
292 A? Có chuyện gì vậy? Tại sao khi tôi tiến quân vào cổng thành lại bị chậm lại, lúc này tại sao Vu Đình không còn lớn tiếng rên rỉ như trước. Vu Đình thấy tôi ngừng lại, mở đôi mắt vốn đang nhắm chặt, cau mày kỳ quái hỏi:"Xong chuyện rồi sao?"Xong chuyện rồi sao? Tôi vừa mới bắt đầu làm, tại sao nàng lại hỏi tôi là xong chuyện tôi? Đột nhiên tôi trong lúc vô tình liếc thấy ở chỗ thân thể của hai chúng tôi có một vết máu, trong lòng của tôi rùng mình, không thể nào? Chẳng lẽ nha đầu này còn là xử nữ? !"Em…em trước kia chưa từng làm chuyện này?"Tôi lắp bắp hỏi.
293 Mà quan trọng hơn cả, lại là vừa ở trong nhà mình vừa xem phim AV, lại vừa làm chuyện này"Cha, con không. . . "Vu Đình giải thích:"Anh ấy là bạn trai của con!""Bạn trai? Hừ! Vậy thì Tư Đồ Lượng là cái gì? Con không phải định nói với cha, con có hai bạn trai đó chứ?"Vu Thụy Trung quát.
294 "Xin chào, đây là phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Tam Thạch!"Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ ngọt ngào. "Tôi tìm một người tên Đinh Bảo Tam!"Tôi hướng về phía điện thoại nói.
295 Trời ạ, không phải chứ, sao có thể đùa như vậy, thế chẳng phải là hù dọa người khác chết sao!"Không đúng, Lưu Lỗi, anh vừa nói với em cái gì? Anh muốn giải thích với em cái gì? Chẳng lẽ anh thực sự đã làm gì có lỗi với em à?"Triệu Nhan Nghiên quả thật không ngốc nghếch, vừa trở về chỗ thì nói những lời này với tôi, như là đã nhận ra có cái gì không bình thường.
296 Ngồi ở vị trí quan trọng nhất này đương nhiên là tôi. Mà người ngồi bênh cạnh tôi là Vu Đình, ngoài ra còn có một vị nữa chính là Quách Khánh! Cùng với Tư Đồ gia đối nghịch, thì cuối cùng khó tránh khỏi việc dùng tới binh khí, lấy phòng ngừa là chính nên tôi đem Quách Khánh cùng 1 vạn huynh đệ tinh nhuệ của Tam Thạch bang tại thành phố Bắc Kinh điều tới.
297 Nhìn thấy Tư Đồ Lượng cùng Trương Điểu xông lại, tôi cười. Quách Khánh cũng cười. Vốn tôi đang tìm lý do để động thủ, xem ra bây giờ không cần rồi. Trước kia Quách Khánh không đem thế lực phát triển đến Bắc Kinh, là bởi vì phía trên có người nói chuyện giúp cho Tư Đồ gia, tạo thành cục diện nước sông không phạm nước giếng.
298 Sau khi ngủ dậy, Triệu Nhan Nghiên theo thói quen nhìn xuống dưới lầu một chút. Triệu Nhan Nghiên cũng không biết tại sao, chỉ khi nào mình nhìn được thân ảnh quen thuộc, thì mới có thể yên tâm.
299 Triệu Nhan Nghiên cầm tôiy Trần Vi Nhi đi vào trong khách sạn, Vu Đình yên lặng đi theo bên cạnh tôi. Vu Đình cũng biết chính nàng là người vào sau, nên không nói gì cả.
300 "Mở một gian phòng đôi. "Tôi nhìn cô gái tiếp tân ở đại sảnh nói. "Tiên sinh, phòng đôi đã hết. . . "Cô gái tiếp tân nói:"Nhưng mà còn một gian phòng Tổng thống, có được không ạ?""Được!"Lúc này trong lòng tôi nóng như lửa đốt, căn bản không để ý những thứ này.