61 Bị hành cả đêm Diệp Đàn đã sớm có kinh nghiệm.
Không thể thấy người ta có hình dạng con người mà nghĩ người ta bình thường được, đàn ông thì có rất nhiều thứ không thể trêu chọc.
62 Bộ phim lần này mà Ngọc Bạch Y đóng gọi là >, phần diễn không nhiều lắm, nhưng cũng có phân cảnh diễn chung với Bùi Mẫn.
Quay phim được hai ba ngày, cuối cùng Ngọc Bạch Y cũng chắc chắn được suy đoán của mình.
63 Sáng hôm sau, Diệp Đàn sắp xếp lại đồ đạc, chuẩn bị về thành phố A.
Vừa thu dọn được phân nửa, thì Ngọc Bạch Y đưa điện thoại cho cô.
“Em xem cái này đi.
64 Bạch Uyển Thư về thành phố A trước bọn họ một ngày, lúc Diệp Đàn vừa bước ra ngoài đường, liền nhìn thấy Bạch Uyển Thư đứng đón.
“Lạy hai người xin thương tôi với.
65 Hơn năm giờ sáng hôm sau, Diệp Đàn bị đánh thức.
Lúc cô tỉnh dậy, thì thấy Bạch Uyển Thư đứng một góc thở dài, “Thật là! Cuộc sống phá phóng túng!”
Diệp Đàn mơ mơ màng màng xoay người, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong chăn, nhắm mắt lại quyết định ngủ tiếp.
66 Diệp Ôn cầm dù màu đỏ đứng đợi trước cửa, nhìn thấy Ngọc Bạch Y ôm Diệp Đàn đi ra ngoài, hắn mở dù ra, yên lặng che đầu cho Diệp Đàn.
“Tiểu Diệp. ” Diệp Ôn cười mở miệng nói, “Cuối cùng em cũng phải đi con đường này.
67 Tất cả mọi người đều viết: Cái quái gì thế này! Anh yêu của ta kết hôn, tin tức trọng đại như vậy mà các người không tiết lộ dù chỉ một chút! Đám chó chết các người thật sự quá ác nghiệp rồi!
Hồ Nhĩ Nhất Kiểm: Tiểu Thái Dương của ta đừng khóc, chúng ta sẽ tìm người tốt hơn cho nha.
68 Tuy rằng có một chút không muốn đi, nhưng mà sáng sớm hôm sau, Diệp Đàn và Ngọc Bạch Y vẫn đi theo Đường Khải Dương đi chụp hình.
Bởi vì Lục Tịch Vân nói, bà ngoại của cô được chương trình mời đến để dạy cắt giấy, bà ngoại cô là một nhà cắt giấy nghệ thuật.
69 Khi Diệp Đàn cầm thuốc trở về nhà, đã thấy Ngọc Bạch Y dựa người vào ghế sofa ngủ.
Diệp Đàn cố gắng nhẹ nhàng di chuyển tới bên cạnh hắn, lông mày Ngọc Bạch Y hơi nhíu lại, mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn cô.
70 “Anh ấy đã nói sẽ chờ mình. ” Diệp Đàn nhìn chằm chằm ghế sofa, vô thức lặp lại, “Anh ấy đã nói sẽ chờ mình, sẽ ở chỗ này chờ mình. ” Cô mệt mỏi ngồi dựa bên cạnh ghế sofa, sau đó ôm đầu gối, “Trên nhẫn khắc chữ trọn đời, có thể cho mình thời gian ba mươi năm, không, mười năm, mình cũng mãn nguyện rồi.