Trong Nhà Có Một Nam Phụ Chương 61: Chương 60
Chương trước: Chương 60: Chương 59
Bị hành cả đêm Diệp Đàn đã sớm có kinh nghiệm.
Không thể thấy người ta có hình dạng con người mà nghĩ người ta bình thường được, đàn ông thì có rất nhiều thứ không thể trêu chọc.
“Chưa muốn ngủ?”
Ngọc Bạch Y ôm Diệp Đàn đang nằm im ở trên giường, Diệp Đàn dựa lưng vào ngực hắn, hết sức ngoan ngoãn, “Em ngủ đây.”
“Ừ.” Giọng nói hắn lạnh nhạt, trầm thấp vang lên từ đỉnh đầu Diệp Đàn, “Không nên lộn xộn.”
“… Em không nhịn được.” Diệp Đàn lầm bầm, “Lúc em ngủ rồi thì không biết bản thân mình làm gì đâu nha.”
“Tôi ôm em.” Hắn hôn xuống mái tóc cô, động tác rất nhẹ, dịu dàng an ủi, “Ngủ đi.”
Diệp Đàn ôm cánh tay Ngọc Bạch Y, hài lòng nhắm mắt lại, “Ừm.” Cô híp mắt cười trả lời, “Nam thần, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Sáng sớm hôm sau Bạch Uyển Thư liền chạy tới gõ cửa, Ngọc Bạch Y ra mở cửa cho cô, hắn vô thức giơ ngón trỏ đặt trên môi, ý bảo Bạch Uyển Thư giữ im lặng.
Bạch Uyển Thư đứng trước cửa ra vào, chép miệng, thấp giọng hỏi, “Đang ngủ à?”
“Ừ.”
Ngọc Bạch Y mặc áo thun trắng đơn giản, trên áo có vẽ đầu rồng chibi rất đáng yêu, bên dưới mặc quần cao bồi.
Bạch Uyển Thư nhìn hắn thật lâu cuối cùng đánh giá…
“Thân thể anh…” Cô ho nhẹ vài tiếng, nín cười, “Rất trẻ rất trẻ, được lắm rất tốt, giống như sinh viên vậy đó.”
Sau đó Bạch Uyển Thư nhìn khuôn mặt lạnh lùng bình tĩnh của Ngọc Bạch Y, giật mình, “Nhất định là Tiểu Diệp chọn cho anh đúng không? Chậc chậc chậc, ánh mắt không tệ, xuân xanh phơi phới, sức lực tràn trề.”
“Nhỏ giọng một chút.” Ngọc Bạch Y rất bình thường, “Không nên đánh thức cô ấy.”
“Tối qua không ngủ được sao?”
Ngọc Bạch Y để lại một tờ giấy cho Diệp Đàn, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, lúc này hắn mới trả lời Bạch Uyển Thư: “Cũng hơi khó ngủ.”
Giọng điệu hắn lạnh nhạt, chẳng qua là khi nhắc đến Diệp Đàn, nói chung cũng có vài phần ấm áp và cưng chiều.
Bạch Uyển Thư vô cùng sâu sắc mà “À” một tiếng.
“Ôi, Tiểu Diệp gặp được anh không biết là do quá may mắn.” Cô rất cảm khái, “Hoặc cũng có thể là ăn ở quá xấu.”
“Không đâu.”
Ngọc Bạch Y đi cùng với Bạch Uyển Thư đi ra khỏi khách sạn, hắn đứng ở cửa, nhìn thẳng mặt Bạch Uyển Thư, dùng thái độ thanh thản bình tĩnh, nhưng lại khiến vạn vật bất động, cho người ta có cảm giác, hắn cực kì kiên định, là một nam nhân nhạt nhẻo thờ ơ.
“Không đâu.” Hắn thấp giọng lặp lại hai chữ này lần nữa, sau đó mới bổ sung thêm một câu, “Cho dù xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối sẽ không để Tiểu Diệp bị tổn thương.”
Trong mắt Bạch Uyển Thư xuất hiện sóng lớn, đôi mắt quyến rũ xinh đẹp nhìn Ngọc Bạch Y, thấy hắn bảo vệ Diệp Đàn như vậy, cô đột nhiên bật cười.
“Chẳng cần phải bi quan như vậy đâu.” Bạch Uyển Thư đi trước dẫn đường, “Cho nên bây giờ tôi mới cần anh nhận vai diễn này, để cho anh gặp một người.”
Trên đường tới chỗ quay phim, Bạch Uyển Thư cẩn thận nói ra bối cảnh đối phương, “Gần đây xuất hiện một nữ minh tinh, trước kia được xưng là bình hoa di động bất tài, sau đó xảy ra chuyện mất trí nhớ, bỗng nhiên như biến thành người khác.”
Cô đến sân quay phim thì dừng lại, ra hiệu bằng mắt ý bảo Ngọc Bạch Y nhìn cô gái váy tím đằng kia, đang đứng bên cạnh đạo diễn, “Là cô ấy.” Bạch Uyển Thư cười cười, bổ sung, “Tên là Bùi Mẫn.”
Ngọc Bạch Y nhìn về phía Bùi Mẫn, chợt giật mình.
“Bây giờ thì biết lý do tại sao tôi muốn anh nhận vai này chưa!” Bạch Uyển Thư có chút đắc ý, “Vấn đề là, cô ấy và anh đều giống nhau, không phải người của thế giới này.”
“Đều đến từ thế giới khác, nhưng mà!” Bạch Uyển Thư nhấn mạnh, “Cô ấy không bị thế giới này bài xích, mà còn sống rất tự do tự tại.”
Đạo diễn vừa nhìn thấy Ngọc Bạch Y, liền giơ tay vẫn hắn tới, cô gái tên Bùi Mẫn kia cũng ngẩng đầu lên.
Bề ngoài của cô cực kì xinh đẹp sắc sảo, khuôn mặt khá nhỏ, mỗi một đặc điểm trên mặt cô, giống như được thượng đế đặc biệt điêu khắc vẽ thành.
Ngoại trừ đẹp, chính là đẹp, loại xinh đẹp này còn chân thật hơn cả tưởng tượng, thậm chí có thể nhìn thấy ánh sáng trong mắt cô, nhìn thấy sự trải đời cùng khôn khóe, vô cùng thú vị.
Bạch Uyển Thư không nhịn được thở dài, Bùi Mẫn này phải trải qua rất nhiều sự đời, mới có thể có ánh mắt như

Xem tiếp: Chương 62: Chương 61