181
"A! Đội trưởng tỉnh. " Bên tai có âm thanh quen thuộc vang lên.
Hình Viêm mở mắt ra, ngẩng đầu quét mắt nhìn bốn phía, vây quanh hắn là những gương mặt quen thuộc lại xa lạ, trong nháy mắt Hình Viêm không thể nhớ ra những người này đến tột cùng là ai, trong nháy mắt này, hắn gần như không nhận ra đồng bạn sống chết có nhau của mình.
182
La Giản duỗi tay sờ mắt trái của mình.
Sau khi sờ hắn liền nhìn thoáng qua lòng bàn tay, một tay đầy máu.
Mù một con mắt, tuy rằng sau khi rời khỏi mật thất sẽ khôi phục hoàn toàn, thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn bị thương nghiêm trọng như vậy từ khi rời khỏi đấu trường Tu La.
183 "Để ở đây sao? Bác sĩ Hồng?" Mấy công nhân chuyển nhà mưa rền gió dữ nhanh chóng mang một đám gia cụ đều nhét vào phòng, mà căn nhà cũng không phải quá lớn, rất nhanh đã chen chật phòng khách.
184 Sau khi để tên hề gia nhập đội ngũ của mình, bọn họ liền theo đội ngũ mới trải qua một lần chạy thoát mật thất đơn giản, sau đó, vở kịch lớn liền tới màn cuối.
185
La Giản kỳ thật trước khi tiến vào mộ của thần cũng đã họp mặt với tên hề.
Tốc độ làm việc của tên hề rất nhanh. La Giản vừa mới tới cổng mộ thần, tên hề cũng vừa vặn đi từ bên trong ra, vừa chạm mặt, hai người liền thương nghị một lát, tên hề trước đó đã lợi dụng đạo cụ La Giản cho hắn mà khảo vấn cặn kẽ nhân vật cốt truyện kia một phen.
186
Tình huống hiện tại ở nơi chôn cốt.
Kẻ truy sát Hình Viêm, hiện tại đã chính thức đứng về phe đám người Đoạn Ly, hơn nữa, giờ khắc này, hắn đang giao chiến cùng nhân vật cốt truyện trong mộ thần.
187 Sau khi Uyên để lại đạo cụ định vị trên người Phong Vũ Lam, trái tim đang treo cũng được hạ xuống, hắn nên trở về trận doanh đội ngũ lâm thời kia đi. .
188 Những lời nói của A Lam khiến nội tâm Uyên xúc động, hắn cảm thấy A Lam có ý ám chỉ, liền nhịn không được mỉm cười trong lòng, hắn luôn biết Phong Vũ Lam là một người dịu dàng, chỉ là hắn chưa từng nghĩ A Lam có thể dịu dàng đến vậy.
189 "Ồ, tại sao cậu lại sang bên này?" Tên hề ngồi xổm đào hố trên đất, quay đầu lại nhìn thấy Uyên đột nhiên xuất hiện bên người, hắn biết đối phương nhất định vừa sử dụng kỹ năng "thuấn di" mới có thể xuất hiện thần không biết quỷ không hay như vậy.
190 Uyên nhẹ nhàng tự nhiên mà ép Đoạn Ly tới mức hắn không dám ngẩng đầu lên, không có kẻ truy sát kiềm chế, Đoạn Ly đơn độc, vẫn khống chế khá tốt, nhưng nếu để tên này bạo đại chiêu thì không tốt lắm, trên thực tế, ngay cả Uyên cũng không có được tốc độ di chuyển như Đoạn Ly.
191 Xuyên qua thời không cảm giác như thế nào? Uyên đã được cảm nhận vô số lần, cảm giác như thân thể bị phân giải thành vô số hạt nhỏ tới mức không nhìn thấy được, xuyên qua một đường hầm năng lượng, có thể cảm nhận được vô số hạt năng lượng đi theo mình, nhưng trước mặt cũng tràn ngập vô số cánh cửa, mỗi một cánh cửa đều dụ dỗ bạn tới mở nó.
192 Khoang số 6 là một khoang số chẵn, bên trong có một vali hành lý rất lớn, mở vali ra có thể thấy một con cú mèo nho nhỏ bên trong, trong miệng cú mèo còn ngậm một chiếc chìa khóa kim loại nhỏ.
193
Có người hỏi như vậy: "Đây rốt cuộc là lần thứ mấy rồi?"
Sau đó có người trả lời như vậy: "Lần thứ 182, đây là lần thứ 182 chúng ta lặp lại mấy cái khoang xe này, tôi có ghi chép.
194 Mấy ngàn người trên đấu trường Tu La, Uyên không nói toàn bộ, nhưng phần lớn hắn đều đã từng giao thủ và nhận thức, có lẽ hắn không gọi được tên bọn họ, có lẽ hắn không rõ tính cách của bọn họ, thậm chí một câu cũng chưa từng nói với nhau, nhưng Uyên nhớ rõ, hắn và đối thủ của mình nhận thức nhau qua máu tươi và chém giết.
195 "Kế tiếp chúng ta nên làm gì?" Ưng nhìn một đám người, toàn bộ đều đã xông ra chém giết, mình cũng không nên ở đây làm cảnh. Người dân đấu trường Tu La như phát điên mà ào lên đường phố, đường cá, ngõ nhỏ; hướng về phía đám người biến dị mà lao lên; hai bên giống va chạm như đám thiêu thân lao vào lửa, nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai.
196 Khi mọi người đối mặt kẻ truy sát tên là Nhiếp Tòng kia, thân phận đối phương rõ ràng khiến Ưng luống cuống tay chân, Uyên không muốn để hắn bởi vì nhớ bạn mình mà cảm thấy thương tâm hay khổ sở, cho nên chủ động đứng lên ứng chiến.
197 Bởi vì công kích bị Sách Ma của A Lam bắn ngược, Nhiếp Tòng bị công kích của chính hắn phản xạ lại, giống như lời Uyên nói vậy, kỹ năng xóa bỏ này khiến tay phải bả vai và một phần ngực của Nhiếp Tòng bị xóa bỏ trong nháy mắt, thân thể hắn như bị một sinh vật vô hình nào đó cắn nuốt, máu lập tức như suối phun trào ra.
198 Cho dù sức mạnh của đám quái vật không phải tuyệt đỉnh, nhưng dưới sự vây công của nhiều quái vật như vậy, mọi người cũng không tránh được những vết thương lớn nhỏ khác nhau.
199
Đoàn đội thiếu đi một người Tề Lăng, mà sự xuất hiện của tên hề khiến đa số người đều có phản ứng khác nhau, tuy rằng trong trạng thái Hình Viêm, Đoạn Ly, còn có bọn La Phong đều mất đi phần lớn ký ức, nhưng La Phong vẫn là người đầu tiên nhận ra tên hề, bởi vì hắn vừa thấy tên hề liền chỉ vào mũi đối phương nói:
"Đậu má, là cậu tên chết tiệt này!"
Đồng thời, tên hề cũng chỉ vào mũi La Phong, trăm miệng một lời, "Đậu má, tôi mới phải gọi anh là tên chết tiệt!"
"Cậu chọc tôi một đao trong nơi chôn cốt, tôi còn chưa tính toán rõ ràng đâu!" La Phong bắt đầu khiêu khích.
200 Đoạn Ly ôm A Lam, cùng La Phong tụ lại một góc, thuận tiện kéo Ưng máu thịt mơ hồ đang ngã trên mặt đất tới cùng, vì sợ bị hỗn chiến của mấy người trong nhà thờ lan tới, ngoài ra, Đoạn Ly còn phải bảo vệ A Lam đang trọng thương bị hôn mê, bởi vậy, bọn họ chỉ có thể co đầu rụt cổ ở trong góc, yên lặng chờ đợi mọi chuyện kết thúc.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 165
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50