201 Ý chí mật thất khống chế cha xứ bên kia có chút sững sờ, tựa hồ không hiểu tại sao Uyên lại đột nhiên bật cười, trong mắt hắn, Uyên đã làm mọi chuyện hắn chờ đợi, chỉ kém một bước cuối cũng.
202
"Bệnh tình đứa nhỏ này ngày càng nghiêm trọng, nếu không có mọi người giúp đỡ, chúng tôi cũng không biết phải làm gì. "
Bên trong phòng bệnh, vợ chồng La gia thập phần cảm kích, hướng về phía một đôi vợ chồng tuổi tác không khác biệt họ lắm mà nói lời cảm tạ, "Thật sự rất biết ơn, năm sau chúng tôi có đủ tiền, nhất định sẽ trả số tiền này lại cho anh chị.
203 Sau khi La Giản và Hình Viêm "ở chung", trải qua cuộc sống gia đình không tồi, chỉ là Hình Viêm có chút ngoài dự kiến của La Giản, ham muốn phá lệ mãnh liệt, khiến La Giản buổi sáng tỉnh dậy đều eo đau lưng đau chân rút gân, cậu làm nũng ăn vạ trên giường không chịu nhúc nhích, Hình Viêm liền làm bảo mẫu toàn năng cho cậu.
204
Hiện tại là đúng hai giờ sáng.
Phong Vũ Lam bọc áo khoác đơn bạc ngồi trên ghế dài công cộng cạnh lối đi bộ bên đường cái, bên cạnh cậu là một cây đèn đường bị hỏng, ánh sáng lập lòe tỏa xuống, ánh đèn mờ nhạt lúc ẩn lúc nhiện, ngẫu nhiên sẽ chiếu sáng khuôn mặt trắng bệch của cậu, ngẫu nhiên lại để nó chìm sâu vào bóng tối.
205 Gần đây, năm nhất trường Y có một học sinh mới chuyển đến, tên một chữ, Hồng, tên thì kì quái, nhưng mặt lại đẹp trai, mỗi lần tan học xong, một đám nữ sinh liền xúm lại, khiến mấy đồng chí xung quanh tức đến chun mũi.
206
Hôm nay nhà Hình Viêm và La Giản đón một vị khách không mời mà đến.
Là một người đàn ông xa lạ, mang mũ lưỡi trai, mặc quần jean thân xuyên áo khoác xám.