Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Số chương: 206
Chương mới nhất: Chương 206: Phiên Ngoại 5
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, kinh dị (kinh bình thường haha), dị năng, trò chơi, nhiều cp, 1x1, chủ thụ, khoa học viễn tưởng, cường cường, hiện đạiTình trạng edit: 201c + 5PN Editor: Trân(Quỷ thổi đèn) và A Bích (chương 1-67), Jade (chương 68 đến hết)Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày  La Giản tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhưng không phải là trong ngôi nhà của cậu mà là đang ở  mình bị nhốt trong mật thất đóng kín.

Danh sách chương Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn


Chương 141

141 La Giản từ lúc còn rất nhỏ đã mơ thấy giấc mộng kì quái đứt quãng này, mộng cảnh này luôn luôn có một cốt truyện tương đồng nhau. Hắn luôn cảm thấy bản thân mình tựa như đang đứng ở một nơi hỗn độn đen nhánh, phía trước dường như có ánh sáng đang hấp dẫn tầm mắt hắn, La Giản liền đi về phía ánh sáng kia, ở đó có một người đang đứng, không thấy rõ mặt, rõ thân hình người kia, mọi thứ đều rất mờ ảo, La Giản chỉ cảm thấy người kia đưa tay về phía mình.


Loading...

Chương 142

142 Ưng dùng một viên đá tương đối sắc nhọn khắc một chữ "chính"(正) lên thân cây đại thụ trước mắt, tuy rằng hắn biết, không lâu chữ này sẽ biến mất, thân cây sẽ phục hồi như cũ, nhưng không sao, hắn sẽ nhớ rõ trước mắt mình cuối cùng có bao nhiêu chữ "chính".


Chương 143

143 "Anh đang kể chuyện khoa học viễn tưởng sao?" La Giản hỏi Ưng như vậy, cũng không phải trào phúng đối phương, đây chỉ đơn thuần là một câu hỏi mà thôi.


Chương 144

144 La Giản ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn sói nằm thoi thóp trên cỏ.

Con sói này đuổi giết hắn gần mười năm, thế nhưng ban đầu nó đánh không lại La Giản, đến bây giờ vẫn không đánh lại được La Giản, tuy rằng ngoại trừ La Giản, nó gần như có thể đánh bại bất luận kẻ nào.


Chương 145

145 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

La Giản cuối cùng cũng nhớ ra đây là nơi nào, khi hắn nhìn thấy người kia, ký ức liền quay cuồng trong não bộ.


Chương 146

146 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

La Giản vẫn luôn ở trong căn nhà cũ tới tận lúc trời tối, bà nội cầm giỏ rau từ chợ về, sau đó nấu một bàn đầy đồ ăn ngon cho hai anh em, có canh có thịt, rất hiếm có với gia cảnh không giàu có lúc đó, ngay cả ăn thịt cũng là một sự xa xỉ.


Chương 147

147 Khi La Giản một lần nữa tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang đứng ở một nơi rất náo nhiệt, một nơi khá giống chợ, hắn cầm ô đứng đó, xung quanh người đến người đi, vô số người đeo mặt nạ đi qua bên người hắn, bọn họ có lẽ thấy La Giản, lại coi như hắn không tồn tại, nhưng thân thể vẫn vô thức vòng qua La Giản.


Chương 148

148 "Anh là người mới?" Giọng La Giản mềm mềm nói, giống như một đứa nhỏ chân chính, manh mềm vậy, lại còn cố ý tỏ vẻ người lớn. Đương nhiên, bề ngoài của hắn có tính lừa gạt quá lớn, cho dù nơi này là không gian mật thất tàn khốc, vẫn phi thường dễ dàng khiến người khác buông tâm đề phòng.


Chương 149

149 Đây là một cầu thang kiểu cổ, là loại cầu thang trong nhà cổ những thập niên 80, mỗi một tầng lầu đều có hai cánh cửa, một cánh cửa bên trái, một cánh cửa bên phải, ở giữa có viết số tầng.


Chương 150

150 Bởi vì tên hề tự chọc mù hai mắt mình, cho nên lộ trình kế tiếp sẽ tương đối khó đi. Nhưng La Giản vẫn không hiểu tại sao tên hề phải chọc mù hai mắt mình, cho dù nhìn thấy ảo giác, cũng có rất nhiều phương thức để ngăn cản.


Chương 151

151 La Giản không trả lời câu hỏi của tên hề, hắn né tránh rồi cười nhạt. Sau đó, La Giản liền nắm tay áo tên hề kéo hắn đi về phía trước, La Giản vừa đi vừa nói với hắn: "Chúng ta cần thu hút những quỷ hồn đó.


Chương 152

152 La Giản mang theo tên hề tiếp tục đi xuống, dọc theo đường đi, cho dù La Giản không sử dụng đèn Minh Hỏa cũng sẽ không có quỷ hồn tới quấy nhiễu bọn họ, lần này La Giản ý thức được một vấn đề, hắn phát hiện thứ đám quỷ hồn đó sợ kỳ thật không phải đèn Minh Hỏa, mà là bản thân La Giản.


Chương 153

153 "Dã thú vô tâm quả là một từ hay để miêu tả. " La Giản nói với tên hề, "Nhân vật chính bị người yêu tổn thương, vứt bỏ, cho nên liền gọi đối phương là dã thú vô tâm, cho rằng trái tim của mình đã bị hắn (nàng) cướp đi.


Chương 154

154 La Giản giao thủ một lần ngắn ngủi với tên hề, để thử thực lực của hắn. Do không gian tương đối nhỏ hẹp, không thể thi triển chiêu thức lớn, cho nên hai người cũng chỉ là tiểu thí ngưu đao*, nhưng vẫn phá hủy phòng nhỏ này đến rối tinh rối mù, bọn họ không phân thắng bại, đương nhiên, ai thắng ai thua cũng không quan trọng.


Chương 155

155 Sau đó La Giản liền cùng tên hề rời khỏi mật thất.

Trước đó, La Giản cần phải giải quyết một số vấn đề, không thể để lại lo lắng về sau.

Nhưng La Giản biết rõ bản thân không có thời gian để cùng tên hề vượt qua mọi lần trốn thoát mật thất, cho nên trước khi hắn rời khỏi, hắn nhất định phải giải trừ quan hệ tổ đội với tên hề.


Chương 156

156 Là Phong Vũ Lam.

La Giản cầm ô đứng ở đầu ngõ, nhìn người kia chậm rãi từ từ đi vào ngõ nhỏ, vóc dáng hắn rất lùn, ước chừng chỉ có bảy tám tuổi, mặc đồng phục tiểu học áo ngắn tay cùng quần đùi, đeo một cái balo mickey ngộ nghĩnh, nện bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo, chân tựa hồ té ngã bị thương, đi đường có chút khập khiễng.


Chương 157

157 Đoạn Ly vẫn chưa lộ ra quá nhiều thứ cho A Lam, hắn chỉ nói cho đứa nhỏ, nói cho tiểu A Lam. Hắn nói hắn đã nhận giúp đỡ một người đáng thương trong tập đoàn kia, nhưng Đoạn Ly cũng không nói người đáng thương kia là ai, người kia yêu cầu trợ giúp gì, tất cả những chuyện đó Đoạn Ly đều không kể ra, khi tiểu A Lam hỏi, Đoạn Ly chỉ ôn hòa cười.


Chương 158

158 Theo lời người chơi lâu năm trong mật thất, từ khi bọn họ tiến vào mật thất, vượt qua khiêu chiến người mới, sẽ có một người dẫn đường, dẫn đường bọn họ tới tiến triển tiếp theo của trò chơi, người dẫn đường này đa số sẽ là người chơi lâu năm của thế hệ trước, vì thế sẽ có người sinh ra suy nghĩ.


Chương 159

159 "Trong nhà thờ có cái gì?" La Giản tò mò hỏi Đoạn Ly.

Đoạn Ly lại lắc đầu: "Tôi không nhớ rõ, tôi mơ hồ cảm thấy nơi đó là một phòng lớn trống trải, bên trong tựa hồ có một pho tượng rất lớn, còn lại liền nhớ không ra, đợi đến khi tôi lấy lại tinh thần, đã đứng ở bên ngoài nhà thờ rồi, tôi cũng không quay lại nhà thờ, mà là đi ra ngoài.


Chương 160

160 Đoạn Ly cho rằng những người đó muốn truyền tin cho hắn, ý bọn họ muốn nói cho Đoạn Ly: Mày không thể tiếp tục ở trong thế giới hiện thực, tức – mày không thể ở đây.


Loading...