Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Số chương: 206
Chương mới nhất: Chương 206: Phiên Ngoại 5
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, kinh dị (kinh bình thường haha), dị năng, trò chơi, nhiều cp, 1x1, chủ thụ, khoa học viễn tưởng, cường cường, hiện đạiTình trạng edit: 201c + 5PN Editor: Trân(Quỷ thổi đèn) và A Bích (chương 1-67), Jade (chương 68 đến hết)Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày  La Giản tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhưng không phải là trong ngôi nhà của cậu mà là đang ở  mình bị nhốt trong mật thất đóng kín.

Danh sách chương Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn


Chương 121

121 Quái vật rốt cuộc cũng nôn chìa khóa khoang số 9 ra, giữa một bãi nôn hỗn tạp đỏ máu có một thứ sáng lấp lánh. Sói là người đầu tiên phát hiện, hắn tùy tiện từ một cái bàn bên cạnh cầm chiếc đũa dùng một lần, ngồi xổm bên cạnh bãi nôn ghê tởm mà gẩy gẩy, cuối cùng cũng lấy được chìa khóa.


Loading...

Chương 122

122 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khoang xe số 8 rất đơn giản mà đi qua, bởi vì lúc trước cú mèo đã giải phẫu thi thể mèo chết, cho nên lúc này hắn không một lời liền tới giải phẫu thi thể sói, không bằng nói trông hắn thực hưng phấn, vừa cầm dao cắt bụng sói, vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn chằm chằm sói tiên sinh, ánh mắt kia quả thực khiến người ta sởn tóc gáy.


Chương 123

123 "Nhưng vấn đề là, ai chúng ta có thể làm được điều này?" Quạ đen tiếp tục nói: "Cho dù tất cả mọi người xung quanh đều ngủ rồi, người này cũng vẫn có thể tiếp tục kiên trì, hơn nữa còn phải mở hộp nhạc ra.


Chương 124

124 Thời điểm quạ đen tỉnh lại, đầu hắn phi thường đau, dường như đã trải qua một hồi tra tấn, trải qua một cuộc chiến tranh, phảng phất như xuyên qua vô số chiến trường đầy khói lửa thuốc súng.


Chương 125

125 Đứng trong khoang số 6, cửa nháy mắt liền đóng lại, quạ đen vẫn không nhịn được quay đầu ngoái nhìn.

Cú mèo ngoan ngoãn ngồi lại đó, hắn cúi đầu, tóc mái che khuất hơn nửa khuôn mặt hắn.


Chương 126

126 "Trong một khoang số lẻ trước đó, người kia đã chết. " Quạ đen trả lời mập mờ, nhưng hắn tin Sói tuyệt đối có thể nhận ra mình đang nói tới ai. Quạ đen yên lặng mỉm cười, ngữ thí thực vi diệu: "Khi tôi ngồi xổm bên người hắn, tôi thấy cổ áo hắn hơi mở rộng, dưới xương quai xanh có một hình xăm màu xanh lá, bị máu cùng quần áo chặn mất một nửa, nhưng vẫn có thể nhìn ra hình dạng đại khái.


Chương 127

127 Cứ như vậy liền đi qua khoang số 5. Sau khi quạ đen dùng dao chọc xuyên tim sói, thật sự đào từ trái tim hắn ra một chiếc chìa khóa, quạ đen liền vặn vẹo quay đầu nhìn mèo đen, giơ chìa khóa trong tay lên cho quạ đen xem.


Chương 128

128 Mèo đen lập tức kéo quạ đen vào khoang số 3, con số này khiến cả hai người bọn họ đều kích động, điều này có nghĩa bọn họ còn cách điểm cuối không xa, nhưng đồng thời, cũng cách tử thần không xa.


Chương 129

129 "Tiểu ác ma!" Mèo đen tức giận kéo tóc quạ đen, kéo đầu hắn ra sau, để hắn ngửa mặt, lộ ra đôi môi hồng nhuận, thuận tiện mèo đeo cúi đầu hung tợn cắn môi hắn, cảm xúc mềm mại này khiến người ta muốn phát điên.


Chương 130

130 Giết mèo đen dễ dàng hơn quạ đen đã tưởng, người đàn ông này ngay cả phản kháng cơ bản nhất cũng không có.

Khi quạ đen một dao chọc xuyên bụng hắn, mèo đen chỉ khó chịu hừ hừ, sau đó ôm quạ đen chặt hơn, người đàn ông đáng thương này lại không gọi quạ đen, mà gọi cái tên xa lạ kia: "A Giản.


Chương 131

131 Trên thế giới này, luôn có một số chuyện, một số con đường như vậy. Mặc kệ bạn đã đi bao nhiêu lần, đều sẽ trở về vạch xuất phát, phải bắt đầu lại từ đầu.


Chương 132

132 Vũ trụ có vô số không gian cùng thời gian, vài vạn, khó mà đoán được, khổng lồ, bí ẩn. Có nhà khoa học từng giả thuyết vũ trụ chính là tập hợp của rất nhiều hộp, một cái hộp chứa một hộp khác, bên trong hộp có càng nhiều hộp, rậm rạp ngàn ngàn vạn vạn, hơn nữa vĩnh viễn không có điểm dừng.


Chương 133

133 Trên không trung treo một vầng thái dương màu đỏ.

Là vầng thái dương đỏ như máu chỉ tồn tại lúc hoàng hôn buông xuống. Mặt trời gần như nhuộm bầu trời cùng tầng mây xung quanh thành màu đỏ máu, ánh sáng chiếu từ trên cao xuống mặt đất phía dưới, tới ngọn núi, tới rừng rậm, khiến mọi thứ trong tầm mắt La Giản nhiễm lên một tầng màu đỏ, bao gồm cả con dã thú trước mặt La Giản – không, đây là một con quái vật.


Chương 134

134 La Giản vẫn thành công một lần nữa xử lý con sói lớn, tuy rằng thu hoạch được thịt cùng máu sói, nhưng trên người La Giản lại nhiều thêm một vết thương, trước ngực hắn có một vết thương do bị móng sói cào ra, nhìn qua thực thê thảm nhưng kỳ thật miệng vết thương tương đối nông.


Chương 135

135 Sau đó, La Giản không biết mình đã ở trong rừng cây này bao nhiêu ngày, hắn thậm chí không nhớ rõ mình đã giết chết con sói kia bao nhiêu lần, hắn chỉ biết vết thương trên người mình càng lúc càng nhiều, hắn vốn định phóng hỏa đốt rừng, nhưng tốc độ sống lại của con sói kia càng lúc càng nhanh, hơn nữa, ban đầu con sói này còn sợ lửa, về sau lại hoàn toàn không hề sợ hãi.


Chương 136

136 Hai chữ mật thất này khiến đầu La Giản đau đớn khác thường.

La Giản tin tưởng có người nào đó đang chờ hắn, nhưng ký ức hắn lại hỗn loạn như vậy, hắn gần như không nhớ nổi chuyện gì, nhưng trong lòng hắn đồng thời cũng hiểu rõ – tôi phải rời khỏi nơi này, mau rời khỏi!

Rời khỏi gian mật thất kì quái này, nơi gọi là đấu trường Tu La đỏ máu này.


Chương 137

137 La Giản vẫn chưa phát hiện ra con sói kia, mà sói cũng chưa công kích La Giản, nó chỉ lén lút đi theo sau La Giản, nương rừng cây cùng bụi râm, dùng mũi đánh hơi La Giản, cứ như vậy một một bước một bước theo chân La Giản.


Chương 138

138 "Rừng rậm cũng không phải nhân vật chính của sơn cốc này, phải là đồng bằng mới đúng tê tê ~, sơn cốc này rất lớn, đồng cỏ chiếm phần lớn, mà rừng rậm đều phân bố ở mép ngoài, ngoài rừng rậm chính là những ngọn núi cao không thấy đỉnh, những ngọn núi đó chênh vênh lại trụi lủi, vây quanh đồng bằng cùng rừng rậm, bởi vậy mà hình thành sơn cốc.


Chương 139

139 Căn cứ cách Á An nói, lên chiến trường không cần mang gì theo, bạn chỉ cần mang theo bản thân mình và vũ khí là được, dù sao người mới đều lên chưa tới ba phút đã chết.


Chương 140

140 Mà sau đó, La Giản như lời Á An đã nói, bắt đầu lặp đi lặp lại quá trình tử vong trên chiến trường.

Hắn nhớ rõ lần đầu tiên mình bị giết, là một người đeo mặt nạ bảo hộ cầm đao võ sĩ nhật bản, mặc một thân đồ đen, có thể gọi tắt là "hắc võ sĩ", hỗn đản này một đao chặt bỏ tay trái La Giản, sau đó chém ngang ngực La Giản một cái, trước mắt La Giản liền tối sầm, tức khắc liền mất ý thức.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Ngự Thiên Thần Đế

Thể loại: Khoa Huyễn, Tiên Hiệp

Số chương: 47


Chiến Thần Biến

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 188



Ngục Thánh

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 250


Công tử Liên Thành

Thể loại: Dị Năng, Khoa Huyễn

Số chương: 21



Thần Nobita

Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Đô Thị

Số chương: 50


Đại Vũ Trụ Thời Đại

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 200