41 Chương thứ chín — Nụ hôn như gió xuân “Không cần phải gánh trách nhiệm!” Bắc Bắc lặp lại lời mình nói một lần nữa, đôi mắt đã che kín tơ máu nhìn chằm chằm không nháy mắt vào tôi.
42 Chương thứ mười một — Bí mật của Bắc Bắc Tất cả đã được an bài, tôi có một vị hôn phu săn sóc chu đáo, lại có một người anh trai rất thương yêu. Tôi tự nói với mình rằng, cuộc đời này của tôi đã quá mức hoàn mỹ rồi, không còn mong ước gì xa xôi nữa…Nhưng vì sao trái tim lúc nào cũng ê ẩm một nỗi đau mất mát?.
43 Chương thứ mười ba — Đề thi tốt nghiệp “Anh còn chưa nói cho em biết, tại sao đến Hàn Quốc mà không chủ động xuất hiện trước mặt em?” “Khi đó. . . anh sợ em không muốn gặp anh….
44 Chương thứ mười lăm — Trầm Dịch Bắc, anh là đứa ngốc sao? Tôi trang điểm rất đẹp, cầm lấy làn váy lụa màu trắng, đi ra khỏi phòng trang điểm. Không ngoài dự đoán, Tống Nhiếp Thần dựa vào vách tường thấy tôi vừa đi tới, anh ta đã đưa tay ra chặn lại và bước đến bên tôi.
45 Chương thứ mười bảy — Em yêu anh! Tất nhiên anh vẫn không có trả lời. “Yêu”, chữ này mãi mãi nghẹn lại trong yết hầu, cuối cùng bị sự im lặng vùi lấp đi….
46 Chương thứ mười chín — Quà tặng Trên đường đi tôi và Hải Kỳ đều im lặng, trong lòng cả hai đều mang đầy tâm sự. Tâm sự của Hải Kỳ rất nặng nề, vẻ mặt bình thường đã trầm lắng bây giờ càng thêm u ám.
47 Chương thứ hai mươi mốt — Bầu bạn Một tiếng “tách” vang lên, khoá cửa chuyển động. Trong bóng đêm yên tĩnh của căn nhà, tiếng mở khoá và tiếng bước chân rõ ràng như thế nhưng lại quá xa xôi.
48 Chương thứ hai mươi ba — Cầu hôn Tôi đội trên đầu bộ tóc giả màu hồng và đeo đôi hoa tai thật lớn, mặc một bộ đồ gợi cảm, xịt một chút nước hoa thơm ngào ngạt, tô trên môi màu son đỏ, che khuất khuôn mặt trẻ trung….
49 Kết cục — Hừng đông [nhất] Tôi cúi đầu, vẻ mặt đờ đẫn ngồi trên ghế bị cáo, tay bị còng nghe giọng nói trang nghiêm mà lạnh như băng của vị thẩm phán… Luật sư nổi tiếng nhất thành phố Hàn Thiếu Nghệ đang ngồi trên phần ghế luật sư biện hộ cho bị cáo.
50 Phiên ngoại Nhược Hàm Mang theo Tiểu Già, chúng tôi một nhà ba người đi vào siêu thị mua đồ dùng sinh hoạt. “Mẹ! Chú Trầm kìa!” Đột nhiên, Tiểu Già hưng phấn vỗ cánh tay của tôi kêu lên.