81 Chương 82: Chiếc xe hơi tiến lại gần khu vực lối ra số 4 khách sạn Khánh Huy, vừa vặn đúng thời điểm Minh Hân tới đó, cô liền chui vào trong ngay khi chiếc xe ở gần.
82 Chương 83: Nhật Thiên được một đám người của Vương Đức Long hộ tống ngay sau khi anh bước tới sảnh lớn khách sạn Hoàng Long. Âm thầm nhìn quanh, anh nhắc nhở mình công việc đã sắp thành công trót lọt, nhất định phải nâng cao cảnh giác trong lúc này.
83 Chương 84: Bầu trời hôm nay ảm đạm ngay từ sáng sớm, hứa hẹn sắp tới sẽ là một cơn mưa phùn hay gió lớn và mưa giông gì đó. Cảm giác của con người bị thiên nhiên chi phối cũng khá sâu sắc, ví dụ như Minh Hân - một cô gái đơn độc giữa lòng thành phố nhộn nhịp người và xe tấp nập qua lại.
84 Để bàn bạc chi tiết cụ thể chuyện lợi dụng mẹ Minh Hân để đối phó anh em cô, Khánh Ân được lệnh tới nhà riêng gặp mặt, nhưng với tư cách là bạn của Hạnh Du.
85 Sáng hôm sau, Minh Hân chuẩn bị ra ngoài. Cô ăn mặc gọn gàng với bộ trang phục quần ôm giày thể thao năng động. Chuyến đi hôm nay nhất định phải có thu hoạch.
86 Chương 86: Minh Hân thức giấc thật sớm, có vẻ như đêm qua là một đêm dài, với cô, với ai đó cũng vậy chăng? Cô cẩn thận nhìn quanh căn phòng, lần lượt từ góc độ chiếc giường ngủ, rồi ở vị trí ban công nhìn vào, lại chuyển qua góc từ khung cửa sổ, nơi ấy có những chậu hoa anh thảo nở rộ, đáng tiếc nó đã sắp tàn khi nắng lên.
87 Chương 87: Ánh sáng lọt vào mắt một cách bất thình lình khiến Hạnh Du thấy chói vô cùng. Chiếc khăn bịt mắt cô bị giật xuống một cách thô bạo. Hạnh Du nhíu chặt hàng mi, một lát sau mới chớp chớp liên tục vài cái để lấy lại tầm nhìn.
88 Chương 88: Nếu tiếp tục duy trì sự khó chịu của mình về việc Tuấn Lâm cho vệ sĩ ở kế phòng cô, Minh Hân sợ là họ sẽ đi đến căng thẳng. Cô chủ động gọi cho cậu.
89 Chương 89: Minh Hân sửa soạn mất một lát, cô rời khỏi nhà và tới nhà hàng, nơi làm việc mới của cô. Quy mô nhỏ nhưng có kiến trúc khá bắt mắt, đặc biệt ở tất cả các bàn cạnh cửa sổ đều có thể nhìn ra hồ nước lớn phía xa xa.
90 Chương 90: Bữa tiệc sinh nhật của con trai chủ tịch hiệp hội đầu tư toàn miền Bắc được tổ chức linh đình với sự tham gia của rất nhiều quan khách trong giới kinh doanh khu vực.
91 Những người tham gia không nhiều, bao gồm Kỳ Lâm, Khánh Huy và một vài nhà thầu khác. Sau bữa sáng đơn giản là cuộc gặp gỡ giữa tất cả mọi người. Một quầy đồ uống lớn gần bãi cát, mọi người tập trung ở đó.
92 Chương 92: Trời vừa sáng hẳn, Minh Hân đã ra ngoài, cô phải quay lại khu rừng đó để tìm lại sợi dây chuyền. - Không cần tôi tìm giùm sao? - Thanh Thanh dựa người vào cửa nói với cô.
93 Chương 93: Nghỉ ngơi không được bao lâu, Nguyên Hạo cùng Nhật Thiên cũng lập tức trở về. Họ về tới nhà là lúc trời còn tờ mờ sáng. Nhật Thiên lấy trong xe ra vài túi đồ, của họ.
94 Bốn người đàn ông mặc đồ đen đứng canh chừng trong phòng, Minh Hân thì dọn đồ, ánh mắt nhìn họ có đôi phần dè chừng. - Giấy tờ tôi chỉ vừa chuẩn bị xong, vé máy bay còn chưa.
95 Một ngày rồi Minh Hân không hề tới bệnh viện. Không một cuộc gọi, một tin nhắn, thậm chí cả liên lạc chủ động từ phía Nguyên Hạo cũng không có tin tức hồi đáp.
96 Tới nơi, Huy Khang muốn gọi điện thông báo cho Nguyên Hạo, nhưng tìm mãi mà không thấy di động đâu. Cậu cố lục lại trí nhớ để chắc rằng mình đã cầm theo, nhưng vẫn không nghĩ được là nó đâu nên cậu cho rằng mình đã quên.
97 Lững thững bước bộ với đôi chân trần trên cỏ, Hạnh Du phóng tầm mắt ra xa hồ nước, rồi ngước mắt nhìn bầu trời đêm. Lạc lõng. Đó là từ miêu tả chính xác nhất tình cảnh của cô lúc này.