61 Chương 61: Huy Khang lái xe rời khỏi nhà lúc vừa xong bữa sáng. Lúc ra tới cổng, cậu trùng hợp gặp Ngọc Hà cùng tài xế chạy vào. Ngọc Hà thò đầu ra cửa xe vẫy tay với cậu, Huy Khang cho xe dừng lại.
62 Chương 62: Sáng sớm, Nhật Thiên là người xuống dưới nhà đầu tiên. Tối qua anh nhớ là mình đã treo chiếc áo vào gương moto mà chưa lấy lên phòng nên tính lấy ngay lúc sáng sớm để giặt.
63 Chương 63: Minh Hân theo lịch tìm tới trung tâm đào tạo và huấn luyện. Vì vẫn chưa thực sự hài lòng với việc này nên cô chỉ đi một mình thay vì chấp nhận những lời đề nghị đưa đi của cả Nguyên Hạo và Huy Khang.
64 Chương 64: Chuyến đi của Minh Hân và Nguyên Hạo bắt đầu lúc 7h. Minh Hân đã chờ sẵn, Nguyên Hạo xuống sau, trên tay anh còn cầm theo di động, mắt dán vào nó.
65 Chương 65: Căn phòng mới được xây dựng kế bên nhà xe, sâu xuống thành một căn nhà hầm. Đó là căn phòng tập bắn riêng của nhà Tuấn Lâm, do các kiến trúc sư hàng đầu của Kỳ Lâm thiết kế và đích thân xây dựng.
66 Chương 66: Hải Kiều chủ động hẹn Huy Khang gặp mặt tại nhà riêng. Sau những lần to tiếng với cậu gần đây, Hải Kiều sớm đã biết được Huy Khang không còn coi cô như người trong nhà nữa.
67 Chương 67: Biết được ý của Nguyên Hạo muốn cho Huy Khang một chút thời gian nghỉ ngơi lấy lại tinh thần, Minh Hân chủ động hẹn cậu cùng đi về quê. - Chú à, cuối tuần.
68 Chương 68: Gọi điện thoại cho trợ lý chủ tịch, Mai Vân muốn gặp ông để mời ông xem qua kế hoạch mà ba cô cùng nhân viên đã xây dựng về dự án biệt thự Sky.
69 Chương 70: Tình trạng Tuyết Minh có vẻ khá lên rất nhiều. Bước chân vững vàng và rất thoải mái, Minh Hân đoán chừng cô đã hoàn toàn bình phục tất cả các chấn thương từ vụ việc năm đó.
70 Chương 71: Chẳng mấy lần Tuấn Lâm tới căn biệt thự của Huy Khang. Khác với những lần được đón tiếp như một vị khách thì lần này Tuấn Lâm tự do ra vào như thể đó là nơi không người.
71 Chương 72: Tháo mũ bảo hiểm chụp lên gương xe lúc dừng xe là việc làm theo thói quen của Huy Khang khi chạy moto. Cậu dừng lại trước bến cảng Nam Tô vắng tanh không một bóng người.
72 Chương 73: Xem xét lịch trình của Vương Đức Long, Huy Khang chú ý vào những cuộc gặp công việc của ông ta. Cậu để mắt tới thời điểm 21h, gặp chủ tịch tập đoàn Hàn Khoa tại phòng trà Cành Trúc Giấy.
73 Chương 74: Nhóm người Huy Khang tìm một chỗ ở tạm trong vòng vài giờ đồng hồ chờ đợi. Huy Khang xử lý vết thương qua loa rồi băng lại. Trước kia, một vết thương nhỏ cũng được chú ý giải quyết, giờ thì cậu đã làm quen được với việc trên người luôn có vết thương, làm quen với cách bỏ qua những vết trầy xước trên mặt hoặc trên người mà chỉ cần chú ý tới những vết thương lớn.
74 Chương 75: Ngài tham mưu - người phụ trách chọn tập đoàn tiếp đón số quan chức sắp tới đã đáp chuyến bay tới đây hồi sáng sớm. Theo tin tức cập nhật, ông ta tới cùng với phu nhân của mình.
75 Chương 76: Cảnh nhộn nhịp của sân bay sau nhiều lần tiếp xúc Minh Hân cũng thấy quen dần. Giờ bay, giờ hạ cánh là sự chờ đợi trông ngóng có buồn lẫn vui, có nước mắt đoàn tụ cũng như vương vấn lúc chia tay.
76 Chương 77: Thất bại trong việc giành đăng cai Foundation, tập đoàn Hàn Khoa lại đang gấp rút di cư, Vương Đức Long cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho việc chuyển kinh doanh sang New York, đồng nghĩa với việc Hạnh Du sẽ phải nhanh chóng đính hôn trước với Kile.
77 Chương 78: Vào thời điểm lễ kỷ niệm 40 năm Khánh Huy ra đời đang tới gần, hầu như tất cả các lĩnh vực hoạt động của Khánh Huy đều ráo riết sắp xếp lại công việc, các hoạt động kiểm tra giám sát được thắt chặt hơn.
78 Chương 79: Trở về nhà, Minh Hân quên luôn việc mình chưa ăn bữa tối, cô muốn lặng lẽ lên phòng. Nhưng ngay lúc cô vừa lê chân tới bậc cầu thang thì đột nhiên đèn điện vụt sáng, Minh Hân theo phản xạ giơ tay che mắt vì chói đồng thời quay đầu nhìn.
79 Chương 80: Căng thẳng tới nghẹt thở, cả hai chàng trai nuốt khan. Chờ đợi. Bước chân của Vương Đức Long vẫn rất thong thả lên xe. Chiếc xe chuyển bánh rời đi trong ánh mắt trừng lên khó hiểu của cả Tuấn Lâm và Huy Khang.
80 Chương 81: - Tôi tới tìm Minh Hân, cô ấy có nhà chứ!? - Khánh Ân gọi tới số mày bàn và hỏi. Nghe giọng cô, Huy Khang không đoán được là ai, cậu vẫn đáp: - Có.