1 Với đôi mắt to đẹp (theo lời cô giáo tôi) và quan trọng là không bị cận, tôi được xếp ngồi cuối lớp, đầu bàn cuối. Một vị trí chiến lược mà học sinh nào cũng mơ ước: tha hồ làm việc riêng, kiểm tra mà lỡ quên tí thì quay cóp cũng okie.
2 Buổi sáng, tôi thức dậy bởi những vạt nắng chiếu vào phòng với cái đầu đau váng vất. Buổi sáng, trời đẹp, nắng nhẹ, gió nhẹ. Mọi thứ đều nhẹ nhàng tinh khôi trừ cái đầu nặng trịch u uất của tôi.
3 Từ hôm đó, ngày nào tôi cũng đi học sớm. Thay vì xe bus tôi đi xe đạp để ngắm đường, ngắm người qua lại, ngắm sự nhộn nhịp của phố gửi vào đó nỗi buồn của mình.
4 Buổi tối, cuộc họp khẩn diễn ra tại lớp học thêm. - Tụi mày điều tra xem đứa nào trong lớp hộ tau đi. - Đưa xem cái thư nào – cái Ngọc nhanh nhảu. - Xem chữ đi mày – cái Anh thêm vào.
5 Đến: MNBĐDChủ đề: máy nghe nhạcThôi mà với lại tớ không quen dùng đồ người khác. Mau mau cho tớ biết đi để trả lại thề là trong bí mật. P/s: tại sao lại là "Big big world",HTT.
6 - Cái kiểu thư từ bí bí mật mật này á, chỉ của tên nào thích mày thôi – Anh vừa nói vừa nhét mấy cái snack khoai tây vào miệng. ( vì cái phi vụ này mà tôi mất kha khá bim bim với trà sữa.
7 Buổi sáng, ba ngày sau khi biết mọi chuyện, điện thoại của tôi rung lên liên tục. Tôi nhận được ba tin nhắn. Từ Ngọc: sorry, tau bi Quan mua chuoc nen da ke chuyen cua may.