181 Tô Bằng vô thức ngửa người về phía sau, nhưng mà khuôn mặt tối tăm bẩn thỉu kia, đột nhiên không thấy. Lúc này Tô Bằng, còn có thể cảm giác khí tức lạnh lẽo bên trái mình.
182 Tô Bằng tiến đến chỗ phát ra tiếng kêu sợ hãi trong thôn. Cước lực hắn không tệ, rất nhanh liền đi vào trong thôn trang này, vừa đến chỗ này, chợt nghe không ngừng có tiếng ám khí phá không.
183 Bình sứ ở trên tay Tô Bằng, là Ngưu Nhãn Lệ do hắn giả trang sứ giả phái Hằng Sơn tiếp xúc Hồng Anh đêm đó, mua ở trong cửa hàng thần bí. Tác dụng của Ngưu Nhãn Lệ, là bôi ở trên mắt, trong một canh giờ có thể thấy linh thể, mỗi một bình có thể sử dụng ba lượt.
184 "Ở trong thôn này không ngờ vẫn có thể bảo lưu thần chí?"Nghe xong thanh âm nữ nhân trong phòng, Tô Bằng không khỏi có chút kinh ngạc. Lập tức, hắn liền khôi phục bình thường, ở ngoài cửa gian phòng nói:"Ngươi là người hay quỷ? Lại là thân phận gì? Ta tại sao phải nghe lời của ngươi?"Hắn nói vào trong phòng, nhưng không từ chối ngay, ở trong mắt Tô Bằng, có linh trí, có thể trao đổi, ít nhất mạnh hơn so với oan hồn chỉ có tâm tình oán độc kia.
185 Quan tài đá ở dưới trận pháp, Tô Bằng trải qua phân biệt kỹ lưỡng, đã có thể xác định là thế lực thần bí sau lưng Cổ Kiếm vẽ nên. Phương pháp phá hỏng trận pháp này cũng rất đơn giản, chính là giải quyết xong xuối những ký hiệu dưới chân này, sau đó mở quan tài đá.
186 Khi đứng thành một đường thẳng với đôi mẹ con Hung Sát này, Vô Phong kiếm trong tay Tô Bằng cũng bắt đầu khởi động. Vung ngang một kiếm, kiếm ý vô hình của Tô Bằng chém ngang, mẫu tử Hung Sát đang cùng đứng ở một chỗ, một kiếm này của Tô Bằng khiến hai Hung Sát đồng thời trúng kiếm.
187 Hai người đồng thời hỏi ra câu này, thấy đối phương hỏi cùng một câu, đôi bên đều dừng lại chốc lát. Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, công tử ăn mặc quần áo văn sĩ cao lớn mở miệng lần nữa, nói:“Ta là Giang Biệt Ly, trên giang hồ được bằng hữu tán thưởng, xếp ta vào hàng thứ hai trong giang hồ thập kiếm, vừa rồi cùng nhau đi đường, phát hiện cái thôn này hết sức kỳ lạ, mặt khác phát hiện vài cổ thi thể, không biết có liên quan gì đến ngươi không?”Hắn mở miệng nói xong, trường kiếm trong tay, lại không hề chếch sang hướng khác, vẫn nghiêng nghiêng chĩa về phía Tô Bằng.
188 Bảo kiếm của Giang Biệt Ly đâm vào trận phòng ngự do kiếm pháp bán thức của Tô Bằng tạo thành. Lập tức, cả hai người đều chấn động. Bảo kiếm của Giang Biệt Ly cực kỳ sắc bén, đao kiếm tầm thường gặp phải bảo kiếm của hắn, không phải là bị chém gãy thì cũng là sứt mẻ, ở phương diện binh khí, Giang Biệt Ly vẫn là chiếm được ưu thế.
189 “Rầm!"Một tiếng giường gỗ bị phá nát, Giang Biệt Ly mang theo kiếm khí của kiếm thế Kim Phong, làm nát bấy cả cái cửa sổ, cả người của hắn cũng nhảy vào.
190 Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, Giang Biệt Ly này thật ra cũng là kẻ thức thời, thua chính là thua, cũng coi như chưa nói mấy câu ngây thơ. “Cũng được, vốn muốn đánh cho hắn một trận tới bến, cơ mà nếu người ta đã thức thời như vậy, bản thân mình lại hạ thủ không được.
191 Lúc này Tô Bằng, chẳng những là nội lực, còn tinh lực cùng thể lực cả toàn thân, đều bị nữ nhân mang lụa trắng này hút gần như sạch sẽ, thân thể rốt cuộc không ép ra một tia khí lực nào nữa, ngay cả nói chuyện cũng không thể hoàn thành.
192 Đôi song chưởng mang theo nội lực dữ dằn này, đánh trúng bên hông Lãnh Sương Nguyệt trong tích tắc, Lãnh Sương Nguyệt cũng xuất hiện phản ứng bản năng, thân thể của nàng đột nhiên lay động một chút, khiến song thủ chưởng này đột nhiên trượt ra rất nhiều, không đánh trúng hông nàng, mà vỗ lên tấm lưng trắng của nàng.
193 Thấy trên tay Tô Bằng cầm đồ, Lãnh Sương Nguyệt đầu tiên là hơi đỏ mặt. Nàng vừa rồi không biết có phải là do liên tục bị thương, khống chế tâm chí đối với thân thể yếu hơn bình thường, lại thêm có thể sẽ lập tức ** với nam nhân trước mắt này, trong lòng người làm xử nữ khó tránh khỏi có chút rung động, chỉ là cảm giác được thân thể khác thường, nhưng ngay cả tấm bản đồ trên người kia bị nam nhân kia lấy ra khi nào cũng không biết.
194 Tô Bằng nhìn bên dưới Đồng Tâm thuật này, còn có ba pháp thuật. “Âm Thần Xuất Khiếu, pháp thuật cấp ba, miêu tả pháp thuật: Phương pháp sử dụng đặc biệt, để Âm Thần Xuất Khiếu, có thể ở hoạt động trong phạm vi bán kính một ngàn năm trăm mét, chia làm ba cấp bao gồm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi cấp gia tăng phạm vi Âm Thần Xuất Khiếu lên một ngàn năm trăm mét, điều kiện học tập: Âm Thần cấp ba.
195 Tô Bằng cưỡi ngựa Hoàng Phiêu, đi suốt một đêm, rốt cuộc sau khi trời sáng, lúc gần mười một giờ trong trò chơi, tìm đến một trấn nhỏ. Trấn này, so với cái thôn mình gặp trước đây sầm uất hơn rất nhiều.
196 “Đại nhân vật? Chẳng lẽ chính là Phạm Thanh Âm Từ Hàng Tĩnh Trai?”Trong lòng Tô Bằng nghĩ đến điều này, tất nhiên, hắn không có hỏi ra, hỏi ra như vậy, không khác gì tự bại lộ thân phận.
197 “Hóa ra là làm tay sai. . . "Tô Bằng nghe hai đao khách này nói xong, trong lòng đã hiểu rõ. Loại chuyện giúp đỡ như thế này, trên giang hồ không phải là quá nhiều, nhà ai thế lực xảy ra chuyện, hoặc là đối địch với thế lực nào khác, đều có thể mời một vài hiệp sĩ trên giang hồ đến trợ giúp.
198 Bệnh thư sinh kia nâng chung trà lên, làm bộ như muốn uống, nhưng mà chỉ thấy tay hắn đột nhiên chuyển động, cả chén trà xoay tròn cực nhanh, bắn tới Tô Bằng.
199 Tô Bằng theo Tiêu Như Yên đi về phía hậu viện. Tiêu Như Yên này, đi ở phía trước Tô Bằng, không biết có phải là cố ý hấp dẫn Tô Bằng hay không, đi đứng đong đưa khiêu gợi, phô bày đủ dáng người đẫy đà xinh đẹp kia của nàng, Tô Bằng đi theo ở phía sau, nhưng chỉ là cảm thấy bước đi hành động của nàng có chút buồn cười.
200 Lời vừa nói ra, lập tức mọi người trong tiểu hoa viên này, ánh mắt nhìn về phía Tô Bằng đều có hơi khác. Giang hồ là nơi rất thực tế, thanh danh, thế lực, thực lực quyết định ngươi gặp đãi ngộ gì.