201 Lời này nói ra, lập tức trong phòng một mảnh trầm mặc, tất cả mọi người bị hoàng kim chói mắt cùng đại thủ bút của Phong Dương hội làm kinh sợ. Tô Bằng nhìn cũng âm thầm kinh hãi, thầm nghĩ Phong Dương hội này thực điên rồi sao?Cho dù là thành chủ quận Giang Ninh Mạc Thiên Kình, bảo hắn thoáng cái lấy ra một vạn năm ngàn lượng hoàng kim, hắn cũng phải đau đầu.
202 Nghe xong bảo đảm của Lạc Thiên Dương, mọi người không nói gì thêm, nhưng đều lộ ra vẻ mặt suy tư. . Mặc dù quy củ nhất định của Phong Dương hội, có chút ý vị ẩn tàng ở bên trong, nhưng mọi người đang ngồi, cũng đều không phải kẻ hiền lành gì, trong một số quy củ che dấu mùi máu tươi, đều rất rõ ràng.
203 “Liễu Không? Hắn tới tìm ta?”Tô Bằng nghe thế, khẽ nhíu mày, mình và người này dường như không có giao tình mà?”Nhưng nghĩ lại, lông mày Tô Bằng nhướng lên trong lòng chợt hiểu rõ.
204 Tô Bằng trong trạng thái Âm Thần lượn lờ trên đầu hai người, nhưng mà hai người bên dưới lại hoàn toàn không phát giác được, Tần bà bà kia, đang dạy dỗ Hắc Diện Môn Thần tuỳ cơ ứng biến.
205 Âm Thần của Tô Bằng đi ra khỏi mật thất trong hậu hoa viện hội Phong Dương, bay về tiểu viện mình ở. Xuyên qua vách tường của tiểu lâu, Tô Bằng vào trong phòng của mình, Âm Thần nhập lại vào trong thể xác, dần dần tiến vào.
206 Một tiếng mèo kêu vang lên khi Tô Bằng đang ở trạng thái âm thần cùng với Hổ Đầu đang ở trạng thái hung linh. Nghe thấy âm thanh như thế, hung linh Hổ Đầu đang dùng thanh âm chỉ có linh thể mới có thể nghe được lập tức dừng lại, mà còn Tô Bằng lại lộ ra vẻ mặt vui mừng.
207 Một ngày rất nhanh đã trôi qua. Ngày này cũng chính là đã đến ngày huyết đấu. Buổi sáng hôm nay, quản gia tự mình đưa hộp thức ăn tới, Tô Bằng sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một lát liền cùng với quản gia đi đến phòng nghị sự ở hoa viên của Hội Phong Dương.
208 Mọi người giơ roi giục ngựa, trên đường phố thành Lang An rong ruổi, các tiểu thương, người bán hàng rong cùng với người đi đường trên đường phố đã sớm dậy, xa xa thấy thế vội vội vàng vàng tránh ra mở đường, nhìn một đoàn nhân mã như bão tố chạy qua.
209 Tô Bằng theo ánh mắt Liễu Không nhìn lại, chỉ thấy trong đám hắc y nhân kia, có hai nam nhân, một mặc áo đen, một mặc áo trắng, dáng người đều cao hơn người xung quanh một cái đầu.
210 Mọi người nghe thấy những lời này, đều tự cân nhắc trong lòng, tự hỏi dưới quy tắc phe mình làm sao chiếm được tiên cơ. Từ nội quy này mà xem, người đầu tiên tiến vào khu vực này, hẳn chiếm được ưu thế nhất định.
211 Tô Bằng, Đường Huyền Chi, còn cả mẹ con Tần bà bà và Hắc Diện Môn Thần sau khi tiến vào khu vực huyết đấu này, không chút dừng lại, lập tức chạy tới địa điểm trong khu vực này.
212 “Hửm?”Nghe thấy những lời này, bọn người Tô Bằng đều sửng sốt một chút. Người của hội Tòng Cổ, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, nhưng càng có vẻ thận trọng hơn, giống như đề nghị này lập tức sẽ trở thành sự thật.
213 “Ta cảm thấy, chúng ta nên tìm một chỗ, tránh né trước đã, sau đó đợi hai bang hội kia, phân thắng bại rồi hãy nói. ”Hắc Diện Môn Thần Lô Thành, lại mở miệng nói lần nữa.
214 Nghe Đường Huyền Chi nói như vậy, Tô Bằng cũng nhớ lại người kia của hội Thiên Song. Trong trí nhớ, Huyết Tuyến Xà Thương Diêu kia, là một nam nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, cầm một cây gậy đầu rắn, nghe Liễu Không nói, đối phương là một cao thủ dùng độc, đồng thời điều khiển rắn, cũng rất có thành tựu.
215 Bọn người Tô Bằng không nói lời vô nghĩa nữa, đều tự cầm vũ khí của mình lên, nhào tới người của Hội Thiên Song. Người đầu tiên bị nhìn chằm chằm, chính là huyết tuyến xà Thương Diêu cầm trong tay xà trượng, Tô Bằng từ trên không trung nhảy lên, bổ nhào tới người này.
216 “Tô thiếu hiệp, ngươi hiểu được âm luật sao?"Liễu Không sau lưng Tô Bằng, thấy bên trong quyển sách kia trong tay hắn ghi lại nhạc phổ đuổi xà, hỏi Tô Bằng.
217 Ở giữa hầm, một tên nam tử bên Hội Tòng Cổ, trên cổ không ngừng chảy ra máu tươi, động mạch trên cổ của hắn đã bị kiếm cắt đứt, đang ồ ồ chảy ra máu, xem ra mệnh không còn lâu nữa.
218 Nam nhân gương mặt dài và hẹp của Thiên Song hội kia nhìn thấy bọn người Tô Bằng đều ngã xuống đất, không khỏi cảm thấy bất ngờ, hắn cười ha hả, vỗ tay đi tới.
219 Ngô tiên sinh nói xong, ba bốn người kể cả bản thân hắn vọt tới chỗ ba hắc y nhân phía sau. 'đại ca' hắc y nhân kia thấy thế, chân mày nhất thời chau lại, nhưng cũng không phải hết sức bối rối, đột nhiên hắn dùng tay vạch y phục trước ngực chính mình, lộ ra hình xăm con hổ đỏ như máu trước ngực hắn.
220 Đầu của Hắc Diện Môn Thần, bị Đồng Thi một quyền đánh nát. "Nhi tử!"Thấy đầu của Hắc Diện Môn Thần bị nổ bung, mọi người đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó Tần bà bà phản ứng đầu tiên, kêu thảm một tiếng, giãy dụa đánh về phía Đồng Thi.