221 Thân hình béo múp của Liễu Không hòa thượng từ trong thông đạo hầm mỏ lảo đảo chạy ra, hắn nhìn thấy Tô Bằng, đồng thời chú ý hắc y nhân chết đi trên mặt đất, thoáng chốc sửng sốt.
222 “Hai vị suy nghĩ thấy thế nào hả? Dù sao, hai vị tự mình chặt thân thể mình cũng không phải là lần đầu tiên, rất quen thuộc mà. ”Tô Bằng hờ hững nói. Nghe Tô Bằng châm chọc như thế, sắc mặt Hắc Bạch Song Sát không khỏi biến sắc.
223 Kiếm khí tất sát của Tô Bằng trong nháy mắt tuôn trào ra, Bạch Sát cách Tô Bằng gần nhất, hắn đứng mũi chịu sào hứng trọn vài đạo kiếm khí. Nhưng mà, kiếm khí Bán Thức Kiếm Pháp này đem Giang Biệt Ly, còn có Huyết Tuyến Xà Thương Diêu đánh đến trọng thương, nhưng đối với Bạch Sát mà nói, chỉ khiến hắn liên tiếp lùi về phía sau mấy bước, bị đánh bật ra ngoài, da thịt trên người hắn cũng bị đánh tê rần, xương bả vai bả vai xuất hiện nứt xương, nhưng không tạo thành tất sát chân chính.
224 “Có phản ứng?"Cảm giác được quyển kinh Phật cất giấu bên trong ngực, trong lòng Tô Bằng không khỏi suy nghĩ. Hắn đem quyển kinh Phật cất trên người lấy ra, chỉ thấy kinh Phật mơ hồ có chút nóng lên, liền mở ra.
225 Lúc này Phương Kinh Minh đã câm như hến, ánh mắt nhìn về Tô Bằng đang nhìn lại mình làm trong lòng hắn không khỏi run lên. Bản thân hắn vốn không phải là người lương thiện gì, tự hỏi nếu chính bản thân hắn đang ở vào trong tình huống lúc này của Tô Bằng, chắc chắn sẽ giết chết mình và Đường Huyền Chi, như vậy là có thể độc chiếm tiền thù lao một vạn năm ngàn lượng hoàng kim.
226 “Ồ? Đường huynh có chuyện gì?"Tô Bằng nghe xong, không khỏi có chút tò mò, Đường Huyền Chi này năm ngàn lượng tới tay cũng có thể không cần, còn có chuyện gì yêu cầu mình sao?“Tô thiếu hiệp so với ta tuổi còn nhỏ hơn mấy tuổi, ta liền mặt dày xưng ngươi một tiếng hiền đệ đi, Tô hiền đệ, thực không dám giấu diếm, ta lần này được Hội Phong Dương mời đến trợ giúp, mục đích quả thật không phải là đống tiền thưởng kia, hiền đệ có điều không biết, ta có một huynh đệ sinh tử, con trai độc nhất của hắn trời sinh thể chất đã hết sức âm hư, danh y chẩn bệnh cho hắn đã bảo nếu không có linh dược kéo mệnh, hắn khả năng sống không quá mười bảy tuổi.
227 Huyết đấu chấm dứt, tất nhiên có người thu dọn chiến trường, hai người Tô Bằng cùng Đường Huyền Chi, lại thêm đồng thi, có người dẫn tuấn mã tới, hai người cưỡi ngựa, đi ra khỏi khu vực huyết đấu.
228 Tiêu Như Yên quét mắt nhìn người này, thản nhiên nói:“Lần này tới, không phải để nghe ngươi khen ngợi, lần này, ta dẫn theo khách quý tới nơi này, ba vị anh hùng này đã giúp đỡ hội Phong Dương ta giành được quyền kinh doanh hầm mỏ ngọc thạch, ngươi mau chóng sắp xếp chỗ ở, để ba vị anh hùng nghỉ ngơi.
229 Tô Bằng cùng Đường Huyền Chi dưới sự dẫn dắt của quản sự trung tầng ở đây, đi đến sân rộng phía trước. Sòng bài Kim Mãn Đường ở phía trước, cũng không phải là tiểu lâu hai tầng, nhưng độ cao của nó, cũng không thua kém tiểu lâu hai tầng là bao nhiêu.
230 Lúc này, chân khí từ ngón tay Tô Bằng bắn ra, không ngờ mang theo một tia xúc cảm, đem điểm số xúc xắc phản ứng ở trong đầu Tô Bằng. Tô Bằng cảm giác được điểm này, không khỏi kinh ngạc hồi lâu.
231 Nhìn thấy nam nhân như núi thịt này lấy ra kim phiếu một ngàn năm trăm lượng, người xung quanh không khỏi đồng thời kinh ngạc kêu một tiếng. Mặc dù Kim Mãn Đường này cũng là chỗ xài tiền nhất đẳng, nhưng mà bình thường người tới nơi này, mặc dù là sử dụng kim trù, cũng chỉ gần một trăm lượng đã tới hạn mức cao nhất, dù sao người dám đánh bạc táng gia bại sản chính thức, cũng không tính quá nhiều.
232 Thị nữ phía sau, lại đưa lên sẽ một ngàn lượng hoàng kim. Nam nhân như núi thịt này, nhìn những thẻ đánh bạc này, lộ ra nụ cười, nhưng mà Tô Bằng nhìn nụ cười này, nhìn sao cũng cảm giác có chút dữ tợn.
233 Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt của mọi người trong sòng bạc đều tập trung ở lối vào. Nhưng mà, sau khi người bên trong sòng bạc nhìn thấy ba người từ bên ngoài bước vào, trong lúc nhất thời có không ít người ngừng hô hấp một lát.
234 Chân khí của Tô Bằng bị chân khí của Long Thiệu Dương ngăn chặn lại. Tô Bằng mày nhăn lại, chân khí của đối phương dương cương bá đạo nhưng lại tuy khác nhau nhưng kết quả lại giống như chân khí của mình đến kì diệu, hơn nữa thời gian tu hành của đối phương càng lâu, so với chân khí của mình càng thâm hậu.
235 Lão già chia bài mở chuông đồng ra, trong khoảnh khắc chuông đồng mở ra, người vây xem chung quanh đều đồng loạt phát ra từng tiếng "Ơ?"“Ha ha ha, ta thắng, bên trong là Tiểu!"Long Thiệu Dương nhìn số trong chuông đồng, lập tức cười ha ha.
236 Lão chia bài nghe Tô Bằng nói vây, trên mặt lộ ra vẻ mặt có phần bi tráng, nói:“Ngài muốn thế nào thì mới chịu tha cho nàng?”“Nàng thiếu chút nữa khiến ta tổn thất ba ngàn lượng hoàng kim, còn khiến ta cược con mắt, ngươi ngược lại ra điều kiện, bảo ta làm thế nào tha cho nàng?”Tô Bằng nói với lão chia bài kia.
237 “Tô thiếu hiệp lời lẽ sắc bén lợi hại, lòng dạ sắt đá, Thanh Âm biết rõ, có lẽ võ công của Tô thiếu hiệp nhất định cũng vô cùng tốt, Thanh Âm muốn cùng Tô thiếu hiệp thỉnh giáo một chút.
238 Tô Bằng nhìn quản sự trung cấp của Kim Mãn Đường này, lúc Tiêu Như Yên hội Phong Dương bỏ đi, đã sắp xếp người này phụ trách công việc sinh hoạt của mình ở trong Kim Mãn Đường.
239 Tô Bằng cứ như vậy toàn thân ** đi ra suối nước nóng, đứng ở gần ba tảng đá lớn. Phạm Thanh Âm kia không biết ở nơi nào, thấy cảnh như vậy, cũng không khỏi truyền đến một tiếng hô khẽ.
240 Tô Bằng minh bạch bản chất bí thuật bắt mồi này, trong lòng không ngừng đánh giá giá trị quyển bí thuật này. "Dựa theo hiệu quả công pháp ghi chép trên đó.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100