1801 Hơn nữa trong tay hắn còn cầm Thôn Thiên Kiếm, còn sử dụng tuyệt kỹ giết người của Lục Thiên Nguyên Giới. Thôn Thiên Kiếm đã sớm hấp thu thanh kiếm gãy Lục Thiên Thần Kiếm một cách hoàn mỹ.
1802 Các nguyên tố ma pháp xung quanh đối với hắn không có tác dụng quá lớn. Đúng vậy, bởi vì còn chưa đủ cao. Trong mắt Vu Nhai hiện lên vẻ hoảng sợ, nhưng dường như cố gắng giả vờ trấn tĩnh nhìn về phía vị Thần Hoàng cảnh này, lạnh lùng nói:- Đế quốc Huyền Binh thật đúng là dám bỏ cả vốn gốc.
1803 Huyền Vẫn Thần Kiếm tuy rằng bị Vu Nhai ở đặt ở trong Huyền Binh Đế Đô, nhưng không ai sẽ nghĩ tới khả năng này. Lại nói, ở trong mắt mọi người, mặc dù Vu Nhai nhận được một phần địa đồ ghi tỉ mỉ về nơi thần bí này cũng vô ích.
1804 Trước đây loại trận pháp Huyễn cùng khốn này căn bản sẽ không xuất hiện bất kỳ phù văn nào. Đế quốc Huyền Binh ngoại trừ Luyện Khinh Vũ ra, không có ai biết đây là phù văn trận.
1805 Luyện Khinh Vũ vẫn quan sát, trong mắt hình như vẫn mang theo sự suy ngẫm, nhưng hắn vẫn tiếp tục nói: - Bên cạnh Thần Hoàng của Độc Cô gia ắt phải còn có cao thủ đế quốc Huyền Binh ta đi theo.
1806 Ngay cả Luyện Khinh Vũ trước đây cũng cho là như vậy. Nhưng bây giờ Luyện Khinh Vũ đột nhiên vừa nói như vậy, bất kỳ ai cũng không biết kế tiếp nên làm cái gì.
1807 Sau khi Vu Nhai nói ra câu nói kia, liền nhìn chằm chằm vào gương mặt Luyện Khinh Vũ, muốn từ trên mặt hắn nắm được điều gì. Vu Nhai thật sự đã nắm được.
1808 A, khi đó ngược lại còn không có gì. Chẳng qua là khi Luyện Khinh Vũ trở lại đế quốc Huyền Binh, Huyền Binh Đại Đế biết được hắn không ngờ truyền thụ châm trận cho phản nghịch Vu Nhai, cảm giác này lại thật khó chịu.
1809 Đúng vào lúc này, Tiểu Luyện đột nhiên không tiếp tục để ý tới Luyện Chân Thần, mà lệ rơi đầy mặt nói. Đúng vậy, trong chớp nhoáng này, hắn không ngờ đã giành lấy thân thể, giành lấy thân thể một cách quỷ dị.
1810 - Vì sao, vì sao Linh tự quyết lại vô ích?- Vu Nhai, buông tha đi. Linh hồn của hắn đang thiêu đốt, đã không dừng lại được. Dù ngươi chữa trị thế nào đi nữa, tối đa chỉ là làm chậm lại tốc độ thiêu đốt của hắn mà thôi.
1811 Nói xong, Luyện Chân Thần lại nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Tuy rằng con tôm nhỏ Vu Nhai này có tác dụng dẫn người tới, nhưng cũng không phải ở trong Huyền Thiên Binh Trận của hắn.
1812 Đúng vậy, trước khi đám người Tô Thần Hoàng chưa đánh nổ tâm trận, hắn có thể đẩy huyền khí vọt cao hơn. Không để ý tới đám Thần Hoàng ba phe đang rình trộm, hắn điên cuồng nuốt đan dược.
1813 Ầm. . . Lực lượng kinh khủng ở trong kiếm trận cuồn cuộn phát ra, gần như khiến khắp dải đất hoang vu nổ thành mảnh vụn. Cùng lúc đó, hai trăm thanh thần kiếm cũng theo Thôn Thiên Kiếm đâm ra.
1814 Nhưng Tô Thần Hoàng cũng bị nặng nề đẩy lui về phía sau. . . - Lục Thiên Thần Ấn. . . Thời Hoàng và Không Hoàng đồng thời trợn tròn mắt nhìn đại ấn hình vuông này khẽ nói.
1815 Hắn tin tưởng, lấy lực lượng nửa Thần Hoàng của hắn, phải che giấu khí tức ở trước mặt Vu Nhai tuyệt đối không quá khó. Chỉ cần Vu Nhai không phát hiện được hắn, như vậy ấn lớn cũng sẽ không ngăn cản được hắn.
1816 Trong lúc nhất thời Thần Hoàng ba phe lại không biết nên làm thế nào. Chỉ có điều bây giờ Độc Cô Chiến Huyền khẳng định sẽ không ra tay. Thời Hoàng và Không Hoàng thật sự muốn nhận được Lục Thiên Thần Ấn.
1817 Thời điểm hắn không cảm giác được nguyên tố cuồng bạo tồn tại, chính là thời điểm Lục Thiên Thần Ấn ngừng bay lên cao, hắn từ trong Lục Thiên Thần Ấn đi ra, sau đó bao quát toàn bộ nơi thần bí.
1818 Sau đó, nó chỉ có thể dùng ánh mắt sung huyết chậm rãi quay người lại. Nó hiểu rất rõ, Độc Cô Khúc Phong không nói sai. Nếu như nó thật sự liều lĩnh đuổi theo giết Vu Nhai, như vậy kết quả chỉ có một.
1819 Mọi người bao gồm cả Độc Cô Khúc Phong liền biến sắc. Nếu như bọn họ nhớ không nhầm, đó là giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng, cũng chính là tổ gia gia Huyền Binh.
1820 Huống hồ, lúc này phía dưới lại truyền tới giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền:- Vu Nhai, cứ việc trốn đi. Bất kỳ Thần Hoàng nào phía dưới muốn ra tay, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản.