381 Hoàng Binh Sư nhị đoạn hoàn toàn được củng cố. Còn đối với hiểu biết về kiếm. . . Hắn bây giờ còn chưa có thử. Chỉ có điều hình như dung hợp kiếm ý xong, hắn cảm giác trong cơ thể dường như có thêm vài thứ.
382 Đúng lúc này, Độc Cô Cửu Dương cũng quay lại, thoáng liếc mắt nhìn Độc Cô Chư. Hắn chau mày. Áo bào đỏ, loại kiến hôi này hắn cũng không coi ra gì. Nhưng không ngờ con kiến hôi này lại gọi nữ nhân của mình.
383 Hắn nhìn sang, sau đó liền thấy Độc Cô Cửu Tà đứng ở nơi đó với vẻ mặt đau khổ. Mà ở trước mặt hắn là một lão già, thậm chí còn già hơn so với Độc Cô Thanh Viêm trước kia.
384 - Thế nào? Vẫn không đi xuống sao? Đã nói ngươi phải đi từng bước một. Lấy áo bào tím trước hết tu luyện mấy năm rồi hãy tới!Độc Cô Thanh Hải nhìn thấy Vu Nhai vẫn đứng ngây người ở đó, không nhịn được quát lớn.
385 Nhưng thật ra bọn họ không nhìn thấy thứ gì. Chỉ nhìn Vu Nhai đang bay nhanh tới mà thôi. Đúng vậy, Vu Nhai cũng không có cảm giác được kiếm quang đột nhiên bạo phát kia cường đại tới mức nào.
386 Những ngã bảy và ngã chín lại không giống với phía trước. Đó là hai cửa ải khó khăn cuối cùng. Cả hai đều vô cùng nguy hiểm. Khóe miệng Độc Cô Cửu Tà giật giật vài cái.
387 Chỉ có điều hắn không biết bởi vì Độc Cô Thanh Hải không có nói rõ, khiến khả năng nguy hiểm tính mạng của hắn tăng cao tới mười phần:- Về phần ma đầu, có là ma đầu nữa cũng có thể ma hơn so với bị Thí Thần Ma Nhận khống chế sao?U Hoang là sát thủ, sát ý mười phần.
388 Chợt ánh mắt hắn liền sáng ngời, cũng thoáng động theo. A không, tiểu nha đầu Phong Doanh này đã điên cuồng động!Một luồng ý thức của Vu Nhai vốn dung hợp cùng bọn họ.
389 Vu Nhai lại theo bản năng lấy phương pháp dùng các khí làm binh, triệu hoán kiếm khí xung quanh. Kiếm khí ở đây nồng đậm hơn rất nhiều so với rừng kiếm trước đó.
390 - Lão không nói gì, trực tiếp ném ta vào đây. Nếu không lúc trước ta cũng sẽ không tới mức phải nhờ nàng nhắc nhở mới biết được hóa ra có thể ngưng kết kiếm quang.
391 Hắn rất muốn nói ai bảo ta không có Kiếm Linh. Ta còn có rất nhiều Kiếm Linh cơ. Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống, giấu kỹ bí mật này đi. Sau đó linh cơ thoáng động, hắn lấy huyền kiếm thất giai của Độc Cô Cửu Tiên ra ngoài:- Ai nói ta không có Kiếm Linh chứ?- Ách, nhưng đây không phải là Huyền Binh bản mạng của ngươi!Độc Cô Cửu Tà hỏi.
392 - A, Độc Cô Cửu Tà thật sự không hổ danh là truyền nhân được ta quyết định lựa chọn. Không ngờ bắt được kiếm tâm mạnh như vậy!Cùng lúc đó, Độc Cô Thanh Hải ở phía ngoài cũng cảm ứng được cái gì.
393 Bọn họ cũng không phải chờ đợi quá lâu. Cửa lớn cung điện thần bí liền mở ra. Ba đạo nhân ảnh đồng thời từ bên trong đi ra. - Chúc mừng Cửu Tà đại nhân nhận được kiếm tâm.
394 Độc Cô Thanh Hải thở hắt ra một hơi. Tuy rằng Vu Nhai rất tà, nhưng khi nhìn nhìn nhầm, hắn cảm giác rất mất mặt. Tiểu tử này tốt nhất là giống như Độc Cô Cửu Huyền nói.
395 Độc Cô Cửu Huyền không nói gì, chỉ có điều sắc mặt đã đại biểu cho tất cả, mây đen che phủ. - Được rồi, các ngươi xuống thông báo tiểu tử Độc Cô Chiến U kia, ta đi đây!Chớp mắt Độc Cô Thanh Hải đã biến mất ở trước mặt hai người.
396 Đạt được Hoàng Binh Sư, ý thức đã sớm dung hợp cùng Kiếm Linh. Vu Nhai đã quen việc dễ làm, trực tiếp đem ý thức nhập vào trong linh thể Phong Doanh. Trong nháy mắt, Vu Nhai cảm thấy mình tiến vào trong cuồng phong, thoáng chấn động một chút sau đó đi tới.
397 Có lẽ chỉ là trong nháy mắt, có lẽ đã qua rất lâu sau đó, trong kiếm kỹ của Phong Doanh cùng U Hoang, không ngờ mang theo tính chất Thôn Thiên Kiếm, thâm trầm cùng cắn nuốt tất cả.
398 Vu Nhai bị dọa giật mình. Lão nhân này sử dụng sức mạnh khiến hắn thật sự ngay cả khí lực động một ngón tay cũng không có. Chỉ có điều nghe được lời lão nói, trong lòng lại trấn tĩnh, thản nhiên trả lời.
399 Rất nhanh, tim Vu Nhai lại trở nên ổn định. Dù sao nam nhân kia cũng không liên quan tới mình. Chỉ cần đưa hắn tới trước mặt mẫu thân là được. Nếu như hắn không xin lỗi mẫu thân, không chịu cúi đầu xin mẫu thân tha thứ, vậy tất cả xem như chưa từng xảy ra.
400 Hai kẻ cao ngạo từ phía trên vân cáp bước xuống, ánh mắt đảo qua ba người mặc kim bào phía dưới, cuối cùng rơi vào trên người Vu Nhai:- Cục gạch sao? Chẳng lẽ ngươi chính là Độc Cô Cửu Nhai?- Không sai!- Vậy ngươi hãy đi theo chúng ta một chuyến.