261 Tuy rằng bọn họ đều là Huyền Binh Giả, một hai ngày không ngủ cũng không có vấn đề gì. Nhưng ngày hôm qua dù sao cũng đã tiêu hao vô số thể lực, lại bị kỵ sĩ giáo quan đánh một trận.
262 Nam sinh hào hoa phong nhã kia nói. Đêm qua hắn đã nhịn đầy một bụng lửa không chỗ phát tiết. Hắn lười nói những lời khách sáo, cũng lười che giấu sự ái mộ của mình đối với Vu Tiểu Dạ.
263 Chuyện huấn luyện không có quan hệ gì với mình. Tuy rằng Vu Nhai hoài niệm loại cảm giác tham gia quân ngũ này, nhưng cảm thụ một chút là đủ rồi. Không nhất thiết phải lãng phí thời gian ở đây.
264 Vu Nhai thản nhiên nói. Hắn đương nhiên biết có người không có việc gì ở bên ngoài nghe lén. Vừa rồi phát ra tướng khí mạnh nhất cũng là do hắn cố ý. - Ách.
265 - Đâu có đâu có gì. Đều là công lao của binh phòng đại nhân. Nếu không có binh phòng đại nhân, ta cũng không thể có được ngày hôm nay!Vu Nhai rất khiêm tốn nói.
266 Hắn quay đầu lại. Không hề bất ngờ, hắn nhìn thấy một nam tử trung niên mặc khôi giáp màu trắng. Ở phía sau nam tử trung niên là một đội ngũ 40 người, cũng mặc một màu khôi giáp màu trắng, Lân Giác Mã màu trắng.
267 Vu Nhai cũng không biết Hô Duyên Không Đài tìm được một giúp đỡ cường lực, càng không biết Lý Thân Phách ở trong đội kỵ sĩ Huyền Điện dự bị. Người của tổ 16 rất nhanh đã xông lên sơn đạo thứ ba.
268 Hiện tại Vu Tiểu Dạ mới biết biểu ca đánh chủ ý gì. Hóa ra hắn chuẩn bị làm ngư ông đắc lợi. Chỉ có điều Trần Nhất Diễn sẽ cho biểu ca vật cưỡi sao?Phía trước vang lên những tiếng sói hú không ngừng.
269 Thật ra cũng không có bao nhiêu người bị thương. Rất nhanh có thể trị xong. Kế tiếp bởi vì có vật cưỡi, tốc độ nhanh hơn nhiều so với lúc trước. Trên đường đi, đoàn đội bọn họ cũng gặp phải vài lần nguy hiểm.
270 Hình như những Ma Trùng này còn không có ý định ăn thịt người. Nhưng sau khi đám sói kia bị xong thì sao?- A!Thời điểm trong đầu mọi người ở đây trong đầu xuất hiện suy nghĩ đáng sợ này, một tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.
271 - Không cần nhìn ta như vậy. Chẳng qua bởi vì vừa rồi ta đã đánh bọn chúng bị đau mà thôi!Vu Nhai trả lời. Mấy kích vừa nãy cũng không phải là vô nghĩa:- Các ngươi đều đến phía sau lưng ta đi.
272 Hoặc nói, ngay từ đầu trong lòng Nghiêm Sương cũng mang theo tâm tư muốn xem trò vui, muốn nhìn xem Vu Nhai đối phó chuyện tổ trưởng thế nào. Tính cách của Nghiêm Sương và Dạ Tình có chút tương tự.
273 Còn có hai con là thực lực tứ giai cao đoạn. Trong đó con bị Vu Nhai giết chết cuối cùng chính là tứ giai cao đoạn, hay đúng lơn phải nói là tứ giai đỉnh phong.
274 Loại ma thú này nếu như sơ ý một chút, như vậy có bị tiêu diệt hoàn toàn cũng không phải là không thể. Chỉ có điều thông qua lời của mấy người này, Hạng Phi biết được đám người Vu Nhai còn ở nơi này.
275 Vu tổ trưởng tham tiền như vậy, thế nào lại có thực lực mạnh như vậy?Ông chủ cửa hàng cũng lau mồ hôi, nhỏ giọng thầm thì:- Mẹ nó. Sau này ta cũng không buôn bán nữa.
276 Không bình luận nhiều, Vu Nhai lại hỏi về chuyện gặp phải trên đường đi. May là đội ngũ này có Dạ Tình là loại người thông minh lại cẩn thận. Bọn họ cũng nghĩ đến vấn đề vật cưỡi.
277 Chiến trường, có ý gì?- Tần Song, hắn nói chiến trường là thế nào?- Ta cũng không biết. Chỉ có điều nếu như là chiến trường, sợ rằng chỉ cướp những người khác trong tổ 16 của bọn họ là chưa đủ.
278 Chu Đình Lập biểu tình khoa trương nói:- Chỉ có điều tại sao ngươi lại ở chỗ này. Sao lại chỉ có một mình ngươi. Các tổ viên của ngươi đâu? Lẽ nào đều bất trắc ngã xuống rồi sao? Làm sao có thể chứ? Bọn họ đều là bạn học của ta.
279 Một vài nữ sinh còn run rẩy. Khi mới mở màn, gia hỏa này không phải đã nói nam giết, nữ lưu lại sao? Hắn muốn làm gì?- Vị bằng hữu này, ta xem tới đây thì dừng đi.
280 - Vu tổ trưởng, chuyện này coi như, chúng ta. . . - Ta vẫn là câu kia, ta tới để cướp bóc!Tâm tư Vu Nhai hoàn toàn không có chút dao động nào. Đúng như Tần Song đã phân tích, Vu Nhai đang bày bố cục.