21
Ngày hôm sau, mưa ngớt dần.
Lúc Tề Tĩnh tỉnh lại, trên cửa sổ thủy tinh đã không còn nghe được tiếng mưa rơi, chỉ có tia nước mềm như lông tơ.
22
Quá trình quen biết một người giống như hồi bé chơi xếp hình vậy.
Lúc đầu chỉ có những mảnh ghép lẻ loi rời rạc, nhìn qua thì tưởng lộn xộn, không có đầu mối, nhưng mà chỉ cần kiên trì đi tìm, cho bản thân đầy đủ thời gian, sẽ có thể tìm được những mảnh ghép tương ứng, tạo nên hình vẽ không tưởng.
23
"Đã khuya lắm rồi, cậu nghỉ ngơi đi. "
Khi Nhạn Bắc Hướng nói như vậy, Tề Tĩnh mới nhận ra đồng hồ ở dưới góc phải màn hình đã qua mười giờ rưỡi.
24 Bươm Bướm Ngọc dường như cực kỳ tôn thờ chân lý "ngủ sớm đẹp da", bình thường mười một giờ đã là muộn lắm rồi. Thấy sắp tới mười một giờ rưỡi, cô nàng xót muốn chết, vội vã logout tạm biệt giữa thanh âm khi thu dọn đống chai lọ mỹ phẩm.
25
Sự thật chứng minh, dự đoán của Tề Tĩnh là đúng.
Khi tới phòng khám bệnh, trong đó đã có mấy người đang xếp hàng, có vẻ làm ăn cũng được.
Chắc do mấy ngày qua khí trời lạnh ẩm nhiều mưa, thú cưng bị bệnh rất nhiều.
26
Tề Tĩnh không cười nổi.
Cái giọng điệu nghiêm túc khiến người ta thấy sợ như vậy làm anh hoàn toàn không cười nổi nữa.
"Anh. . . nói thật?" Trong lòng biết rõ đáp án là đúng, nhưng anh vẫn hoảng hốt hỏi lại một lần.
27
Ở trước mặt anh từng có hai tấm ghép hình khác nhau.
Mỗi tấm đều không hoàn chỉnh, mỗi tấm đều cần được ghép lại đầy đủ. Trong quá trình ghép tranh, có những mảnh ghép khiến anh cảm thấy quen thuộc, nhưng anh không để tâm.
28
Ngón tay nhiều năm cầm dao mổ cứng cỏi, mạnh mẽ, động tác nhìn như rất nhẹ, nhưng hoàn toàn không thể thoát ra được.
Tay của Tề Tĩnh cứ như không còn sức lực, nhất thời mất tự chủ, bị kéo theo động tác của Thẩm Nhạn, cùng đặt trên phần ghế giữa hai người.
29
Nhà Thẩm Nhạn ở cách bệnh viện không xa, đi trong vòng mười phút là tới.
Phía Bắc thành phố thuộc địa phận thành phố cũ, còn vùng Tề Tĩnh ở là đất mới giải phóng mặt bằng, kiến trúc xung quanh đều tương đối lâu đời, có rất nhiều hẻm nhỏ và nhà cũ.
30
Trên bàn gỗ trước mắt, từng đĩa thức ăn nóng hổi tỏa hương thơm bay khắp phòng ăn.
Bát cơm tẻ ngon ngọt, hạt gạo chắc nịch, từng hạt đầy đặn nằm trong bát, khiến người ta cảm thấy ấm lòng.
31
Cửa mở ra, sau đó khép lại.
Tiếng đóng cửa "rầm" một cái rồi để lại không gian yên ắng chỉ còn chút tiếng vang cực nhỏ, biến mất theo tia sáng le lói cuối cùng chiếu từ ngoài cửa vào.
32 Khi Tề Tĩnh vừa gia nhập giới võng phối, chuẩn bị Cửu cô nương – người đã dẫn dắt anh, từng nói, thanh âm của anh rất đặc biệt. Cho dù cùng là chất giọng công tử, những người có đôi tai nhạy cảm vẫn có thể nhận ra.
33
Cởi cúc áo thứ nhất ra.
Ngón cái nhẹ nhàng đẩy cúc áo vào khe vải hẹp, khéo léo đưa đẩy để nó tuột ra. Cổ áo sơ mi mở rộng theo, gần như lộ ra hai bên xương quai xanh.
34
Các cô gái trong giới võng phối không chỉ có mười ngón tay vô cùng dũng mãnh mà còn có đôi mắt rất giỏi khai quật sự thật.
Khi Tề Tĩnh muốn dùng cái cỡ "Vừa rồi là tôi đang trêu các cô đó" để qua cửa, các cô gái trong nhóm đều tỏ vẻ hoài nghi, khẳng định chắc chắn người ngồi trước máy tính không phải là anh.
35
Chương 35:
Một trong số ý nghĩa của "bạn thân" chính là buôn chuyện quên thời gian.
Lúc Tề Tĩnh tạm biệt các cô gái trên YY, dưới góc phải màn hình đã hiển thị mười giờ tối.
36
— Mong rằng thanh âm của anh sẽ được nhiều người lắng nghe, khiến nhiều người cảm động.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy người khác nói vậy.
37 Giấc mộng dài như con đường xám xịt dưới chân. Căn nhà bắt đầu nứt toác, sụp lở thành từng mảnh nhỏ văng đầy đường, mỗi mảng tờng đều chứa đựng từng dòng hồi ức ngắt quãng.
38
Người của giới truyền thông luôn tôn thờ một câu nói, đó là phải rèn sắt khi còn nóng.
Một khi thời gian bị trì hoãn, độ nóng giảm xuống, một chuyên đề đáng giá tới mức nào cũng sẽ biến thành một đề tài rác.
39
Tề Tĩnh cố gắng nhớ lại một bộ phim mình đã từng xem.
Trong phim, khi diễn viên đóng thế cùng người thật đồng thời xuất hiện, kết cục sẽ như thế nào?
Bất kể kết cục thế nào, trong lòng khán giả, diễn viên chính chỉ có một người.
40
"Đàn anh, anh thật ngu ngốc. " Thanh âm của Ninh Tiêu Tiêu truyền ra từ trong tai nghe.
"Em à, anh đúng là đồ ngu mà. " Vẻ mặt của Tề Tĩnh vào thời điểm này quả thực có thể làm mẫu cho chương trình y học về chủ đề sâu răng.