1 【Nhíu mày】—— Tiểu Quỷ, đi ra đây. Đừng nghĩ ta không thấy ngươi.
【Ngập ngừng】—— Tiểu thúc…
【Ngồi xổm xuống, nhướng mày】—— Phùng công công nói ngươi không chịu ngủ một mình ở tẩm cung, rốt cuộc là có chuyện gì?
【Cúi đầu】—— Không có gì,… chỉ là ta không muốn ngủ…
【Nâng cằm tiểu hài tử trước mặt lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nó】—— Nói thật!!!
【Khụt khịt cái mũi, đôi mắt ưng ửng đỏ】—— Ô, ô… ta sợ bóng tối… Ta không dám ngủ…
【Cười nhạo】—— Không dám? Người sau này làm hoàng đế không phải là ngươi sao, ngay cả ngủ một mình cũng không dám? Nói ra cũng không sợ bị người khác chê cười!
【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… Trước kia, trong tẩm cung đều rất sáng… Ô, ô… đều có bà vú cùng ta ngủ…
【Không kiên nhẫn】—— Được rồi, được rồi! Khóc cái gì!!! Ngươi nếu sợ thì gọi người đến ngủ cùng ngươi! Trông ngươi thật chẳng có chút tiền đồ!
【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… bọn họ không dám… ngủ, ngủ long sàn… Bọn họ cũng không dám ngủ cùng ta… Oa… oa…
【Rốt cuộc mất hết kiên nhẫn, rít gào】—— Câm miệng!!! Có một giác ngủ mà người cũng kỳ kèo! Không biết ta trong triều công việc bận bịu cả ngày trời a! Nửa đêm còn vì chút việc nhỏ này mà làm ầm ĩ! Cút xéo về giường của ngươi mau lên!
【Bị dọa đến ngu ngốc】—— Tiểu thúc…
【Rít gào】—— Còn kêu la cái gì! Ta cùng ngươi ngủ long sàn! Cùng ngươi ngủ! Đi mau!.
2 【Thống khổ】—— Hô… Hô…
【Thỏa mãn】—— Hô… hô…
【Trợn mắt, lửa giận bừng bừng】—— Cái tên lừa gạt này!
【Bỗng dưng tỉnh giấc】—— Ngô! Tiểu thúc… Ngươi sao lại đạp ta xuống giường…
【Giận dữ】—— Đạp ngươi thì sao! Xem ngươi đang làm cái gì! Ta thở còn không nổi sao mà ngủ được! Ta còn tưởng chuyện gì, ai ngờ ngươi đè lên ta mà ngủ, xem ta là tấm đệm thịt của ngươi đó hả!!!
【Tỏ ra đáng thương】—— Ta… ta không biết… Ta không cố ý mà…
【Càng thêm giận dữ】—— Đồ vô liêm sỉ! Nếu ngươi cố ý còn đè nặng hơn hơn đúng không?! Cũng không tự xem mình nặng nhẹ ra sao! Ngươi muốn đè chết ta đó hả!!!
【Đôi mắt ửng hồng】—— Ta cũng không muốn vậy mà…
【Nhíu mày】—— Cất ngay cái dáng vẻ đáng thương của ngươi ngay cho ta!
【Nước mắt lả chả rơi】—— Ta cũng thật không muốn như vậy mà…
【Đỡ lấy trán】—— Khóc khóc khóc! Ngươi khóc cái gì!
【Nước mắt vỡ bờ, ào ạt cuồn cuộn chảy】—— Ta cũng đâu muốn như vậy a….
3 Một lát qua đi…
【Cố giữ cho cái bản mặt bình tĩnh hết mức có thể】—— Tiêu gia chúng ta trước giờ đều là những người nho nhã, khí khái ngất trời. Chưa từng thấy qua cái loại như ngươi.
4 【Nhíu mày】—— Tê! Đau đau đau! Ta đau!!!
【Lo lắng】—— Tiểu thúc, ngươi có ổn không?
【Chuyển đổi thái độ, bình tĩnh】—— Ngươi sao lại đến quý phủ của ta? Thân là hoàng đế có thể tùy tiện rời khỏi cung như vậy sao?!
【Sáp lại gần, thân thiết hỏi han】—— Tiểu thúc, ta nghe nói ngài cưỡi ngựa bị té.
5 【Đến bên giường quỳ một gối xuống, khẽ gọi】—— Hoàng huynh…
【Người trên giường mệt mỏi mở mắt, thanh âm trầm thấp】—— Là Cửu đệ sao?
【Khẽ nhắm mắt lại】—— Phải.
6 【Đột nhiên mở mắt, xoay người ngồi dậy】—— …
【Thích ý】—— Hô… hô…
【Lay lay người tiểu hài tử】—— A Ngôn! A Ngôn ngươi mau tỉnh! Tỉnh dậy mau lên!
【Mơ màng mở mắt】—— Ngô… Tiểu thúc, ngươi làm sao vậy?
【Kéo tiểu hài tử lại trước mặt mình】—— Ta hôm nay nhìn thấy ngươi cùng một tên tiểu thái giám chơi đùa rất vui vẻ có đúng không?
【Trừng mắt nhìn】—— Tiểu thúc, ngươi có đến ngự hoa viên sao?
【Uất giận】—— Ngươi đừng có đánh trống lảng!!!
【Ngoan ngoãn】—— Hắn là người quản lí ngự hoa viên.
7 【Yếu đuối, thống khổ】—— Cứu mạng… cứu mạng…
【Mơ màng mở mắt, nửa tỉnh nửa mê】—— Ngô…
【Yếu đuối, khổ sở】—— Cứu mạng… cứu mạng…
【Nhìn người dưới giường vươn một bàn tay lên, lại la hét, đột nhiên bừng tỉnh】—— Ngươi! Ngươi như thế nào lại té xuống giường?
【Nghe tiếng la, đột nhiên bừng tỉnh】—— Thúc…
【Đánh mạnh một cái】—— Hỗn (ngu ngốc)tiểu tử ngươi là heo à?! Rớt từ trên giường xuống cũng còn chưa tỉnh ngủ.
8 Hai năm trôi qua, tiểu hoàng đế lần đầu tiên giảm béo mà hiểu quả. Vẫn như trước giữ cân nặng của mình hơn cửu thập một chút.
Ban đêm, ngự hoa viên, chòi nghỉ mát.
9 【Hạ xuống một quân cờ, dùng dáng vẻ cầu khẩn nhìn người đối diện. Chảng ai khác chính là hoàng thúc】—— Tiểu thúc, hôm nay hộ bộ Tả thị lang cưới vợ là thiên kim tiểu thư của Trung thư lệnh.
10 【Sầu khổ】—— Tiểu thúc, ngài cũng nghe thấy rồi đó. Ta làm bà mai bị thất bại a…
【Nghĩ nghĩ lại trầm ngâm nhìn】—— Ta hỏi ngươi, đợi lát nữa Trung thư lệnh tới tìm ngươi xin ý kiến, Cố tướng quân vì con hắn đến cầu tình( cầu xin tha thứ) thì ngươi tính làm sao?
【Nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn】—— Sao lại phải quan tâm đến Cố tướng quân? Hắn vì cái gì muốn thay nhi tử của hắn cầu tình?
【Cười lạnh】—— Bởi vì cướp đoạt Tạ Thiểu Dung, không ai khác chính là Cố thiếu tướng – Cố Dương.
11 Ban đêm.
Ngưng Thần Hương được dấy lên, rèm che nhẹ buông xuống, không gian mị hoặc. Gian phòng ấm áp đang chờ đợi. Cung nhân nối đuối nhau ra ngoài.