1 Tiết trời dần ấm lại, dường như còn lưu chút không khí mơ hồ của năm mới, vừa sang tháng hai, cảnh vật khắp nơi đều dạt dào ý xuân.
Trời trong xanh, mặt trời còn chưa mọc, người lên núi vào cuối tuần không phải không có, nhưng như Kì Sam trời chưa sáng đã tới đỉnh núi thì rất hiếm, nhất là nơi rừng núi âm u hẻo lánh này.
2 Edit + Beta: Tiểu Dạ
Một ngày nọ, chạng vạng tan tầm mới về nhà, Kì Sam cơm còn chưa ăn, đầu tiên đã đi pha nước đường gluco, dùng thìa đút cho nam nhân nằm trên giường.
3 Thịt Viên cuộn người bên chân bàn ăn, vùi đầu ăn thức ăn cho mèo. Bên ngoài phòng khách truyền đến một tiếng nổ to tới mức nó giật bắn mình nhảy lên đầu gối Kì Sam, đuôi dựng thẳng, cả người xù lông mao, thấp giọng ô ô kêu.
4 Khinh công là một hình thức tập luyện sức bật cho đôi chân để đạt được hiệu quả trong di chuyển, đặc biệt trong võ thuật thì khinh công chiếm một vị trí tối quan trọng.
5 Mấy ngày nay Kì Sam luôn chỉ suy nghĩ một vấn đề, mà vấn đề này hoàn toàn không hề bình thường.
Ngày đó trực tiếp nhìn một màn “bay lượn trên không” khiến hắn sợ hãi không ít, thậm chí hắn còn có điểm tin tưởng lời Đông Phương nói.
6 ….
“Kì Sam”
” Gọi lại lần nữa đi”
“Kì Sam”
” Một lần nữa. ”
“…. . ”
….
Kì Sam mua rất nhiều sách. Trên tầng, trừ bỏ hai gian phỏng ngủ ra, còn một phòng duy nhất hóa ra chỉ toàn chứa đồ linh tinh, giờ được hắn sửa thành thư phòng.
7 Edit: Tiểu Dạ
Beta: Khởi Vũ
—-
“ Anh đẹp trai, lão bà nhà anh thích bánh ngọt nhà ta, anh thế nào lại ràng buộc tự do của người ta? Yêu nhau như vậy là không được…”
….
8 Edit: Tiểu Dạ
Beta: Khởi Vũ
—-
Hóa ra, nam nhân đối với nam nhân cũng có thể nảy sinh một lọai tình cảm thương tiếc từ tận đáy lòng Cho dù đối phương không hề yếu đuối, cũng chẳng hề đáng thương.
9 Kì Sam bỗng nhiên cảm thấy, từ trước đến nay mình kiên trì tới ngọn núi hoang vu kia một thời gian dài như vậy, có lẽ là vì chờ đợi người này xuất hiện mà thôi…
—
Đó là lần đầu tiên bọn họ mặt đối mặt, bàn về vấn đề chính.
10 Một đơn vị của Kì Sam tại Tô Châu bị xưởng trách mắng vì có vấn đề, đòi bồi thường đồng thời trả lại hàng hóa. Người nhập là Trần Trác – tuyệt đối cam đoan với Kì Sam là kiện hàng đó nguyên vẹn, nhưng người phụ trách của đối phương không nghe bọn họ nói.
11 Đứng ở hành lang vắng lặng, hắn nhịn không được hoài nghi: Chẳng lẽ hắn đi rồi? Trở về thế giới kia khả năng vô cùng ít, nhưng, hắn liệu còn có thể đi nơi nào được nữa?
Cái này chẳng lẽ là ngược công trong truyền thuyết sao? =)))
—
Cùng đi Tô Châu với Kì Sam là một người bạn làm quản lý giám sát công trình,tên Chung Trí Danh.
12 ” Meo~”
Tiếng mèo tinh tế vang lên, Kì Sam theo âm thanh ngoái lại nhìn, trước cửa phòng hắn có một vật trắng nho nhỏ, đôi mắt xanh lấp lánh trong bóng tối, đúng là mèo nhỏ Thị Viên nhà hắn.
13 Kì Sam lúc đầu không định đi làm, muốn lái xe đưa Đông Phương ra ngoài đi dạo, hắn ở nhà nhiều ngày như vậy chắc hắn rất buồn chán, nên ra ngoài hít thở không khí một chút.
14 Giờ đã là giữa mùa hè,đám lông trắng của Thịt Viên cũng mọc dài trở lại, cả khu thành thị cũng nóng lên, đêm đêm ngày ngày, bất cứ nơi nào không có điều hòa đều nóng tới chảy mỡ.
15 Trần Trác quay sang Đông Phương:” Chị dâu, ở cùng một tên biến thái máu me be bét như thế, chị không sợ hãi sao?”
—
Khẽ cắn đôi môi tựa hai cánh hoa hé mở, sau khi ngấu nghiến lại đem đầu lưỡi để trên vành môi, lần này Đông Phương hơi hơi mở khớp hàm, để cho Kì Sam dễ dàng tấn công vào khoang miệng ấm áp.
16 Không còn ở cùng nhau mỗi sáng nữa, tự nhiên cũng sẽ nhớ đến người trong nhà kia, loại gánh nặng này Kì Sam một mình “hưởng thụ”. Nhưng ban đêm hai người ôm nhau,thì cái gánh nặng sinh lý đó, hắn quả thực thấy….
17 Kì Sam vừa tìm sách đồng thời cũng nói qua mấy mục trọng điểm, dạy cho Thù Ninh phương pháp đọc sách cũng như xem xét hàng hóa.
“Meo~ meo~…. ”
Dưới nhà bỗng nhiên truyền đến tiếng Thịt Viên dồn dập kêu, Kì Sam vội vàng chạy xuống tìm nó.
18 “Chúng ta nói chuyện đi. ” Trở lại phòng, Kì Sam khoanh tay trước ngực, đứng dựa vào cạnh bàn, nói với Đông Phương – người theo sau bước vào:”Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không?”
“Không có gì hết.
19 ” Lực đạo thích hợp chứ?”
“Uhm……”
“Vậy tôi lại tiếp tục. ”
“Cậu sáng đã làm việc vất vả, vẫn nên để ta giúp cậu một chút?”
“Không cần, tôi thích làm mà.
20 Gọi điện thoại về nhà xong, Kì Sam quay lại đã thấy Trần Trác đứng bên cạnh thở ngắn than dài.
“Kì ca, hai ta đều là nam nhân, vì sao anh là người tra hỏi còn em lại là người bị tra hỏi cơ chứ?”
Từ sau lần tiếp xúc thân mật đầu tiên ấy, ngày nào đi làm Kì Sam cũng gọi điện thoại về nhà cho Đông Phương.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 3