1 Ánh đèn mờ ảo soi xuống tầng ngầm bãi đỗ xe, tiếng bước chân từng trận dồn dập từ xa tới gần, vang vọng khắp bốn phía vắng vẻ. Sau khi lấy chìa khóa mở cửa xe, Kha Vũ bước vào trong, đưa tay thô lỗ kéo cà-vạt ra.
2 Khi Trịnh Hồng Nghiệp ra giang hồ, nếu theo như lời của chính hắn thì chính là “Còn chưa mọc đủ lông”
Hắn xuất thân từ gia đình mồ côi cha, từ nhỏ đã sống cùng mẹ.
3 Trịnh Hồng Nghiệp lần đầu tiên bị người khác đánh giá hạ thể một cách trắng trợn như vậy, trong lúc nhất thời bi phẫn trỗi dậy, đồng thời cũng bắt đầu sợ hãi.
4 Kha Vũ đang ở tại căn biệt thự mà hắn mua trả góp vào ba năm trước, không gian không tính lớn, nhưng vị trí địa lý vô cùng tốt. Mặc dù một lần thanh toán tiền đối với hắn mà nói chỉ là hơi cố hết sức một chút, nhưng cũng không phải không làm được, nhưng Kha Vũ có một sở thích ác liệt, so với chỉ một lần đã có được, hắn thích phương thức từng chút từng chút đoạt lấy cho đến cuối cùng hoàn toàn thuộc về mình.
5 Buổi tối hôm đó, Trịnh Hồng Nghiệp nghĩa chánh từ nghiêm [đầy lý do thuyết phục lẫn nghiêm khắc] mà cự tuyệt đề nghị ngủ chung của Kha Vũ, hắn đá đối phương lên ghế sa lon.
6 Nếu như biết rõ hiện tại đang làm cái gì, Trịnh Hồng Nghiệp tuyệt đối sẽ tự đập chết chính mình. Trên chiếc giường nhỏ hẹp, hai thân thể xích lõa dây dưa chung một chỗ, Trịnh Hồng Nghiệp nằm ngửa ý thức hỗn độn, hai chân mở lớn tùy ý để nam nhân gục ở giữa giúp hắn khẩu giao.
7 Không hiểu sao mình mất trí nhớ, cũng không hiểu sao tự nhiên lại khôi phục.
Kha Vũ cảm thấy đây chính là trò đùa của lão thiên gia, chẳng qua khi trò chơi kết thúc, làm sao thu dọn cục diện mới chính là vấn đề.
8 Sau đó, mỗi khi hắn chịu không được những xao động trong cơ thể mà dừng lại, Kha Vũ đều vỗ một cái vào mông hắn.
“Tiếp tục!”
Mấy lần như vậy, Trịnh Hồng Nghiệp mơ hồ có một cặp đào.
9 Cho tới bây giờ, luôn có một vấn đề làm Trịnh Hồng Nghiệp phiền não, đó chính là nỗi sợ hãi sau khi Kha Vũ nhớ lại sẽ trách mình đem hắn làm hầu tử mà đùa bỡn, mặc dù hắn vốn có ý kia thật.
10 Trên lý thuyết, khi nói đến tiền dâm hậu sát, hẳn nên tìm một địa phương thưa thớt hoang vu nào đó, nhưng Kha Vũ lại đem Trịnh Hồng Nghiệp về nhà hắn, khi người kia mang xe để vào ga-ra, Trịnh Hồng Nghiệp như thoáng ngửi thấy có mùi vị vụng trộm đâu đây.