1 ( Phù thế bản lai đa tụ tán
Hồng cừ hà sự diệc ly phi)
Thời kì Đại Minh hoàng triều trong tay Chiêu đế, triều đình đối ngoại củng cố phòng thủ phương Bắc, trấn an phương Tây ngoại tộc; đối nội thanh trừng lại trị (xây dựng lại uy tín và tác phong của quan viên), xây dựng thuỷ bộ sạn đạo(đường núi hiểm trở), uy danh vang khắp tứ hải, đời sau kính xưng ông vi Võ đế.
2 Tương kiến thời nan biệt diệt nan,
Ðông phong vô lực bách hoa tàn.
Đại Minh hoàng triều tháng năm năm Thừa Thiên thứ tư.
“Ai nha, chúc mừng chúc mừng, Vệ lão gia chúc mừng!”
Khách lũ lượt dũng nhập Vệ phủ, tiếng chiêng trống vang trời, đám đông tới lui, làm cả tiền đình rộng lớn của Vệ phủ chật như nêm cối.
3 Cách tọa tống câu xuân tửu noãn
Phân tào xạ phúc lạp đăng hồng
Dòng nước thanh lương tràn vào khuôn miệng bỏng khát, Vệ Vô Du vô thức nuốt xuống thứ mát lạnh đó, thoải mái thở dài.
4 Phong ba bất tín lăng chi nhược
Nguyệt lộ thùy giao quế diệp hương
“Thật lớn. . . . . . ”Nhìn thấy phòng ở cùng đình viện rộng lớn, Cao Phẩm Dật kinh thán thì thào tự nói.
5 Lạp chiếu bán lung kim phỉ thúy
Xạ huân vi độ tú phù dung
Từ chức quan đến ban tứ, hạ lễ được đưa đến Vệ phủ cùng những người đến chúc mừng ngày càng nhiều thêm, làm mọi người toàn gia mệt đứt hơi.
6 Vị báo hành nhân hưu tận chiết,
Bán lưu tương tống bán nghênh quy.
“Hàn Lâm Viện Thị đọc Vệ Vô Du, ngay hôm nay nhậm chức Chiêm Sự phủ Thiếu Chiêm Sự, khâm thử!”
Tháng ba cuối xuân, một đạo thánh chỉ sắc phong lần thứ hai thuyết minh sự coi trọng của đương nhiệm quân chủ với Vệ Vô Du.
7 Triêu triêu hàm tiếu phục hàm tân,
Nhân gian tương mị tranh như hứa.
Lưu lại một câu bảo trọng, Mạc Khải Anh thật sự bỏ lại sau lưng mọi thứ của kinh thành, đi theo Hạ Bằng Viễn; sự kiên quyết với tình cảm của mình kia, làm Vệ Vô Du lần nữa không thể quen được.
8 Hàm yên nhạ vụ mỗi y y,
Vạn tự thiên điều phất lạc huy. Trở lại Vệ phủ, thật kì lạ là không ai hỏi Vệ Vô Du chuyện gì, khiến y nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng người nhà tuy mặt ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng phụ thân trên mặt lại lộ ra sự hưng phấn; ngay cả khi y nói mình sắp đi xa, phụ thân cũng chỉ là vội vàng bảo mọi người vì y chuẩn mọi thứ.
9 Vân mẫu bình phong chúc ảnh thâm,
Trường hà tiệm lạc hiểu tinh trầm.
Từ khi kệnh đào được khai thông, “Dương nhất dật nhị” câu này bắt đầu được lưu truyền ra ngoài, biểu hiện phồn hoa thịnh cảnh của Dương Châu, còn thế hiện được địa vị trọng yếu của nó.
10 Du dương quy mộng duy đăng kiến
Hộ lạc sinh nhai độc tửu tri
Người kia nằm trên giường hai má vì rượu mà đỏ hồng, mơ hồ thốt ra những lời vô nghĩa.
11 Nhân thế tử tiền duy hữu biệt,
Xuân phong tranh nghĩ tích trường điều.
Mang tâm của ngươi, cho ta.
Một ngày rung động kia trôi qua, Vệ Vô Du mỗi khi nghĩ lại câu này liền buồn cười.