401 Diệp Chiêu nói nhỏ với Đỗ Văn Hạo: "Mấy ngày nay, thuốc của Lân Nhi đều do gia đinh phụ trách, tuyệt đối không có ai khác, đến mẹ đẻ và Đạ Hình đều không được vào" Đỗ Văn Hạo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy mẹ đẻ là tam phu nhân Lương Thị của Lân Nhi đứng ở ngoài vườn, nhìn Lân Nhi vui chơi từ xa.
402 Lý Phố cũng chạy tới hỏi Đỗ Văn Hạo đang tìm kiếm cái gì. Đỗ Văn Hạo khoát tay không nói. Chỉ một lát sau, mắt Đỗ Văn Hạo sáng lên. Hắn dùng cái quạt nâng một vật gì đó ở gớc tường lên rồi hắn quay trở lại đặt lên bàn.
403 Đỗ Văn Hạo ngửa mặt lên trười cười ha hả. Trong lòng hắn nghĩ tới một cách giải quyết vấn đề mà quỷ thần không hay biết. Đỗ Văn Hạo cầm tập bản cung khai trên bàn xem kỹ qua một lần rồi hắn bỏ tập bản cung khai xuống, đi đi lại lại suy nghĩ mấy vòng trong phòng sua cùng hắn cười đứng lại cười ha hả mấy câu rồi nhìn Ngô Tri châu nói: "Biện pháp này của hai người rất lộ liễu, rất dễ làm người khác nghi ngờ.
404 Đỗ Văn Hạo cẩn thận nghĩ lại những chuyện xảy ra lúc đó, đột nhiên hắn nhớ ra lúc Tô Thành nói về Bạch Y Xã hình như Tô Thành vẫn chưa nói hết với hắn mà hắn đã chủ động đổi chủ đề cau chuyện, còn nữa Diệp Chiêu đó khi nói tới chuyện này cứ ấp a ấp úng, chẳng lẽ trong này thực sự có cái gì huyền bí không nói được? Ngay lúc này Đỗ Văn Hạo rất muốn đi tìm mấy người đó hỏi lại nhưng Diệp Chiêu cùng Tô Thành hai người đó ở trong nhóm người được cứu ra.
405 Phong cảnh trên núi kiều diễm, cái nóng như thiêu đốt cũng khó ngăn cản lòng người, cảnh núi non hữu tình làm mê mẩn lòng người làm người quên lối, lưu luyến khó về.
406 Bàng Vũ Cầm nhìn Kha Nghiêu đi với mấy người Lý Phố liền nói: "Không có việc gì, chàng vôi cứ đi làm việc trước, xong việc thì gọi thiếp. Thiếp ở trên lầu" Nói xong nàng liền đi lên trên lầu.
407 Bàng Vũ Cầm sẵng giọng nói: "Muội nói cái gì vậy, ta đây là tìm muội tới thương lượng mà thôi, chuyện này vẫn cần sự đồng ý của ca ca muội và Thanh Đại.
408 Trang phục của nữ tử này cực kỳ xinh đẹp diêm dúa, đôi mắt to như biết cười, nàng ta nhìn xuống, nói: "Ha ha ha. Ngốc tử, nhìn ngươi lâu như vậy, ngươi đang làm gì đấy?" Nữ tử cười to, ánh mắt khiêu khích nhìn nam nhân quần áo hoa lệ nhã nhặn ở bên dưới.
409 Đỗ Văn Hạo đẩy cửa ra vang lên một tiếng 'két! ': "Tại sao lại ồn ào vậy?" Lý Phổ cùng vài hộ vệ cười nói: "Không có việc gì, vài kẻ không biết sống chết tới gây sự thôi, hẳn là do cô nương Mị Nhi ban ngày phái tới, tứ nãi nãi đã sớm âm thầm dặn dò chúng ta đề phòng, nhưng mà những người này quá kém cỏi, một mình tứ nãi nãi cũng có thể thu thập được, chúng ta không có cơ hội ra tay.
410 Bàng Vũ Cầm nói: "Hạnh đào* trong thang có chức năng bài trừ tà nhiệt. Căn bệnh này là do khí huyết không lưu thông mà sinh bệnh. Dựa vào triệu chứng mà nói, nhân quả hồ đào có thể chống tắc máu, giúp mau lưu thông nhanh hơn, có thể tăng lượng máu, giải trừ máu động, còn có thể tán máu huyết đọng ở gan.
411 Thế thì kỳ quái thật, Đỗ Văn Hạo sờ sờ cằm trầm ngâm, trạch viện này từ cửa vườn lên tới lầu, có ba cửa, nếu giặc cướp vào trạch hành hung, cướp tài cướp sắc, không có nhiều khả năng ngay cả cửa số cũng không cần phá mà lên tới thẳng lầu hai mà hành hung được.
412 Đỗ Văn Hạo mở cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu hỏi: "Thanh Đại tỷ, tỷ xem bây giờ nên làm gì tiếp đây?" Lâm Thanh Đại cười nói: "Nếu là ta, ta sẽ không tố quan, bất quá, ta nhớ kỹ năm đó phụ thân của ta quản lý sinh ý (có cửa hàng kinh doanh), người la mắng người dưới rất nghiêm khắc nhưng khi xử phạt lại rất có tình, theo kiểu giơ cao đánh khẽ.
413 Tất cả những người nhà của các phạm nhân, không kể già trẻ lớn bé đều cảm thấy vô cùng may mắn với kết quả phán xử mới này. Mặc dù người nhà mình đã bị phán xử mắc vào một trong mười trọng tội hàng đầu, tương lai bị xử tử cả nhà hiển hiện trước mắt, vậy mà lại được Đề hình đại nhân miễn cho cả nhà vô tội, không ai bị liên lụy dính dáng gì nữa.
414 Đỗ Văn Hạo nghe báo cáo của Hồng bộ đầu xong thì lập tức kéo bọn họ tới Đồng La thôn, vào nhà Triệu thợ mộc kia. Tại đây bọn Đỗ Văn Hạo đã hỏi hết tất cả người nhà của Triệu thợ mộc, nhưng tất cả đều nói không biết gì.
415 Kha Nghiêu nhìn bóng dáng người phụ nữ đi xa dần, buồn bực nói: "Người ta vẫn nói dân phủ Tĩnh Giang nhiều tiền nhiều của, thế nhưng họ cũng khá kỳ lạ.
416 Kha Nghiêu xoay người nhìn về phía sau, cách đó không xa là mấy người Bàng Vũ Cầm, Lâm Thanh Đại, Tuyết Phi Nhi, Liên Nhi. Cả bốn người bọn họ đều đang ngồi rất thoải mái trên ghế trúc, lại còn vẫy vẫy tay chào mình, không hề có một biểu hiện sợ hãi gì.
417 Dương Đê là một nơi phong cảnh hữu tình vô cùng đặc biệt, từ Nhạc Bình Huyện ăn trưa đến giờ Đỗ Văn Hạo đã từ bỏ thói quen trong mỗi bữa ăn phải uống một chút rượu rồi.
418 Đỗ Văn Hạo lúc này biết tin Thẩm Thăng Bình vì mình mà đến làm Sư Gia, thì vui mừng không sao kể xiết, phải biết đây là vị Sư Gia mà sự khôn khéo lọc lõi đã được kiểm chứng qua hai kỳ Tể Tướng, chính vì vậy mà ta cũng thể hiểu được tại sao mà Đỗ Văn Hạo vui sướng đến như vậy.
419 Đỗ Văn Hạo nghe Thẩm Thăng Bình nói vậy liền trầm ngâm giây lát, sau đó hắn liền cho người đi gọi Trương Tri Huyện đến, sau đó đem những nghi ngờ của mình về bản án thuật lại một hồi cho Trương Tri Huyện nghe, xong đâu đấy rồi Đỗ Văn Hạo liền lên tiếng hỏi: "Phạm nhân bây giờ đang ở đâu?" Trương Tri Huyện vội vã lên tiếng trả lời: "Hồi bẩm đại nhân, phạm nhân giờ này vẫn ở trong nhà lao của huyện, vẫn chưa kịp đưa đi đầy!" "Vậy mau mau cho người đến đó đưa phạm nhân đến đây ngay.
420 Đỗ Văn Hạo mỉm cười gật đầu, ngó thấy hai tên sai dịch đứng ở trước cổng liền lên tiếng nói: "Liêu đại nhân! Đại nhân bảo hai viên sai dịch kia đứng ở gần vào trong này một chút, đừng làm khách đi đường trông thấy lại kinh sợ! Như vậy thì thật là không hay chút nào!" Trương Thiên Ninh nghe Đỗ Văn Hạo nói vậy, vội vã chạy đến trước mặt hắn nói: "Thưa Đề Hình đại nhân! Đây không phải là ý của Liêu đại nhân đâu ạ! Vì đây vốn là ý của hạ quan! Vả lại trong cái nhà nghỉ này cũng không có vị khách lạ nào khác! Chỉ có mỗi chúng ta là khách thôi ạ!" Đỗ Văn Hạo nói: "Như vậy cũng không được! Ngươi mau mau bảo hai viên nha dịch đó đừng có đứng ở đó nữa, chúng ta không phải đến đây để chơi! Ta thấy tốt nhất là đừng làm gì kinh động đến dân chúng!" Trương Thiên Ninh nghe vậy vẫn còn chần chừ không quyết, Liêu Quý Binh thấy vậy liền nói: "Trương đại nhân! Sao ngươi vẫn còn đứng đó làm cái gì hả? Không mau mau bảo hai viên sai dịch kia lui ra đi?" Trương Thiên Ninh lúc này mới nghe lệnh, vội vã chạy ra bảo hai viên sai dịch lui ra ngoài.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50