61 "Xin chào các vị truyền thông, các vị phóng viên đã có mặt ngày hôm nay"_Ức Trai cầm mictro giọng vang khắp hội trường. Phía dưới thỳ phóng viên chụp ánh liên tục.
62
Chiều 4h, tại Hồng Thụy
Hiện tại Hồng Thụy rất đông, đa số là những người có tiếng đều tới đây dự tan lễ của Hứa Minh Trì. Còn Hứa Mỹ Lệ thân ảnh đen khóc lóc ngồi bên tấm ảnh của ba mình.
63
Chap này 18+ nặng các độc giả à!!!!!!!!!!!!! Nên cẩn thận trước khi đọc!
→_→ →_→ →_→ →_→
"Về thôi bảo bối"_Mộ Tư Phàm ôm lấy cô.
64 Hứa Mỹ Lệ thuần thục nắm lấy vật nam tính ấy, càng thích thú hơn. Biết sao không? Vì trước giờ khi lên giường, cô ta đều không thỏa mãn, những người đàn ông cùng cô ta đều là những người trung niên.
65 Đến sáng, Hứa Mỹ Lệ mới thức dậy, cả cơ thể đau nhứt, vết hôn hoan ái do Ức Trai để lại khắp người, lúc này Hứa Mỹ Lệ mỉm cười:"Phải nói, kỉ thuật của anh ta thật quả là không tệ".
66
Bốn mắt nhìn nhau mang đầy vẻ tức giận, anh và cô nhìn hai người không khỏi cười thầm.
Lâm Phiệt quay mặt sang chỗ khác, khoanh tay:"Anh họ, em muốn cùng chị dâu ra vườn chơi".
67 Tối, Mục Lạc Anh ngoan ngoãn nằm trên giường,Mộ Tư Phàm cũng không chút cảm thán nào, nằm ngoài sofa ngủ. Đúng lúc đồng hồ điểm 10h, thân ảnh đen của cô biến mất trong đêm.
68 Đôi cánh đập đập vài cái và rồi cô đã chạm chân đến căn phòng của mình. Chợt cảm thấy sống lưng có chút lành lạnh. Cả căn phòng tối đen như mực đến nỗi cô chẳng nhìn thấy gì.
69 Tại Hứa gia, Hứa Mỹ Lệ nằm trên cánh tay săn chắc của Ức Trai. Đôi áp chảo vì vậy mà lúc ẩn lúc hiện trong đôi mắt của Ức Trai, Hứa Mỹ Lệ trườn người lên:"Trai, anh có yêu em không?".
70
18++++ nặng hơn lần trước ( -! -)
Đừng thắc mắc việc mình chỉ viết H cho Hứa Mỹ Lệ, đây là thể hiện cho sự dâm dục và dơ bẩn của cô ta.
*^O^* *^O^* *^O^* *^O^*
Hứa Mỹ Lệ đã ngấm thuốc, khẽ rên rỉ:"Ưm, a, Ân cho em, em khó chịu".
71
Sáng ngày hôm sau, những tia nắng mới xuất hiện, mùa đông cũng qua đi, ngoài đường tiếng xe chạy nhộn nhíp đi theo là những tiếng chim hót vô tư.
Những tia nắng ấm áp chiếu rọi vào gương mặt của Hứa Mỹ Lệ, làm cô ta khó chịu mở mắt.
72
Tính đến nay, Mục Lạc Anh mang thai đã hơn ba tháng, cái bụng cũng đã nhô to ra hơn.
Mộ Tư Phàm vẫn là vui nhất, anh có thể vận động rồi, ăn chay mấy tháng nay như bị tra tấn vậy.
73 Mộ Tư Phàm ngồi không yên được, vợ yêu đã đi 30" rồi mà vẫn chưa quay lại. Tiếng nhạc thỳ ồn ào, chìm trong màn đêm chỉ vài ánh đèn. Điều đó khiến anh khó mà nhìn thấy cô.
74 Mục Lạc Anh ôm chặt bụng mình, gần như không đi nỗi nữa. Nước mắt cô đã trải dài khắp con đường, cô mệt mỏi dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo gần đó, ngước mặt nhìn thẳng lên trời, hét to:"Tại sao? Từ nhỏ đến lớn không khi nào tôi có được một cuộc sống trọn vẹn, người ta có được hạnh phúc còn tôi thỳ không, tại sao, tại sao lại như vậy?".
75 Cô được Ngư Hủy Triết dùng máy bay tư nhân đưa sang Pháp. Trên người cô chẳng có gì đáng giá cả, chỉ có duy nhất bảo bảo. Nghĩ đến bảo bảo đang dần lớn lên trong bụng, bất giác môi cô cong lên một đường cong tuyệt đẹp.
76 Mục Lạc Anh hôm nay xúc viện, hai tay cô bế bảo bảo, ánh mắt vô cùng yêu thương. Bây giờ cô mới được nhìn kĩ con trai hơn. Khuôn mặt của nó giống y như đúc Mộ Tư Phàm, chỉ có đôi mắt là giống cô.
77
3 NĂM SAU.
Hôm nay cũng là sanh thần của Kính Hiên nhà cô, thằng bé đã ba tuổi, nét đẹp trời phú cũng từ từ lộ ra. Nhưng một điều đặc biệt là chỉ mới ba tuổi, bé đã biết nói chuyện rành rọt, đã vậy còn biết sử dụng cả máy tính.
78 Đến khuya, buổi tiệc mới kết thúc, Mục Lạc Anh mệt rã người, nhìn thấy chiếc giường yêu quý, nhảy tọt lên và ngủ mất hút. Một mình Mục Kính Hiên ngồi trước màn hình máy tính, bàn tay nhỏ nhắn linh hoạt gõ, lát sau hiện ra một người phụ nữ, hai người call đó mà, Mục Kính Hiên nhìn người phụ nữ xinh đẹp, nói:"Mẹ nuôi, con nhớ người quá đi".
79 Sáng hôm sau, Mục Kính Hiên thức dậy từ sớm, cậu bé chống tay lên giường nhìn mami ngủ, lát sau cô mới tỉnh dậy. Nhìn con trai mỉm cười ngọt ngào:"Lại muốn gì nữa đây? ".
80
Mục Lạc Anh cùng thuộc hạ của mình đi đến nhà Tiểu Khuê.
Trên xe, cô ngồi nhìn ra bên ngoài, đã ba năm vậy mà nơi đây vẫn không thay đổi là mấy.