41 Hạ Tử Du sững sờ tựa vào đầu giường, hai mắt ửng hồng. Qua nhiều năm như vậy, trước mặt ba mẹ cô luôn cố gắng hết sức, nhưng không ngờ rằng lần này cô lại làm ba mẹ thất vọng như thế.
42 Trời à, làm sao Đàm Dịch Khiêm có thể tuyên bố trên ti vi rằng cô là bạn gái anh?Ông bà Hạ đắm chìm trong hưng phấn cực độ, mà Hạ Tử Du lại kinh ngạc sững sờ.
43 Buổi tối. Đàm Dịch Khiêm đứng trước cửa sổ phòng làm việc, lặng lẽ thưởng thức rượu đỏ trong tay. Ánh sáng trong phòng mờ ảo, chỉ có ngọn đèn thành phố chiếu lên chất lỏng màu đỏ chập chờn trong ly, làm người ta bất giác cảm thấy quỷ dị.
44 Đàm thị. Hạ Tử Du ngồi sau bàn làm việc, tay lật giở tập tài liệu nhưng tâm hồn đã vọt lên chín tầng mây. Đàm Dịch Khiêm đã đi một tuần rồi. . . . . .
45 Trước đó, bà Hạ đã nghe Hạ Tử Du nói chuyện Đàm Dịch Khiêm đi Mỹ công tác, không khỏi vui mừng nói, "Vậy tốt quá. . . . . . Cô giúp tôi nói lại với tổng giám đốc Đàm, cậu ấy sắp được làm cha rồi.
46 Trong thoáng chốc, Đàm Dịch Khiêm áp mạnh Hạ Tử Du lên cửa xe, ngón tay lạnh như băng của Đàm Dịch Khiêm không hề báo trước bóp chặt cổ họng của Hạ Tử Du, nhìn chằm chằm Hạ Tử Du bằng ánh mắt âm u lạnh lẽo, giọng nói của Đàm Dịch Khiêm như thể tiếng quỷ Satan nguy hiểm, "Ai cho phép cô mang thai con của tôi?"Hạ Tử Du lau tóc, đi ra từ phòng tắm.
47 "Á. . . . . " Cảm giác đau đớn và khó thở ập tới, sắc mặt Hạ Tử Du chợt xám ngắt, cô cảm thấy cô đã sắp mất đi ý thức, từ từ nhắm mắt lại. Khi Đàm Dịch Khiêm nhìn thấy cô đang lịm dần, lúc này sức lực ở ngón tay mới nới lỏng ra.
48 Đối với anh mà nói, cô thật sự chỉ là một người phụ nữ để cho anh phát tiết sao?Hai giờ sau. Chị Dư đi vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm với vẻ mặt nặng nề.
49 Chị Dư khẽ gật đầu nói, "Cô nghĩ tới tổng giám đốc Đàm cũng không có gì đáng trách, dù sao cô đã ở bên tổng giám đốc Đàm trong quãng thời gian dài như vậy rồi.
50 Giọng điệu anh vẫn bá đạo như trước, "Đợi lát nữa tôi tới đón cô, tới nhà hàng cô quen biết!""Tổng giám đốc Đàm và cô Hân là bạn từ thuở nhỏ, có quan hệ rất tốt.
51 Chiếc Bentley quen thuộc dừng dưới lầu tập đoàn Đàm thị. Hạ Tử Du hít một hơi thật sâu rồi ngồi vào ghế lái phụ đã mở cửa sẵn. Khuôn mặt điển trai của anh rõ ràng gần trong gang tấc, nhưng cô không dám liếc mắt nhìn, chỉ có thể nhìn thẳng về phía trước.
52 Nhưng sau này, cô phải suy nghĩ một lý do có thể làm cho ba mẹ tin tưởng cô và Đàm Dịch Khiêm đã "Chia tay". . . . . . Lời nói của anh không ngừng vang lên trong đầu, Hạ Tử Du tựa vào đầu giường, thở dài khẽ khàng.
53 Hôm sau, tám giờ tối. Hạ Tử Du đứng ở trước gương ngắm nhìn trang phục của mình lần cuối cùng. Mái tóc đen nhánh uốn xoăn gợn sóng to rủ xuống, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng tinh xảo, mặc bộ đồ Tây màu trắng ngó sen.
54 Anh dịu dàng hôn môi cô, sau đó bế cô lên, cười với cô, "Dĩ nhiên tôi không quên, hôm nay là ngày chúng ta đính hôn! !"Buổi dạ tiệc không có nhiều khách mời, nhưng cũng không ảnh hưởng tới không khí long trọng của buổi tiệc.
55 Đàm Dịch Khiêm gật đầu, "Dạ được, chị. "Tia đèn sáng rực chiếu lên người Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm, ánh sáng di động theo bước đi của bọn họ.
56 Chữ "Chị" vang lên từ miệng Dịch Khiêm khiến Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc nhìn phong cách tao nhã của người phụ nữ trẻ tuổi trước mắt. Đàm Dịch Khiêm cười giới thiệu, "Giới thiệu với em, chị ấy là Đàm Tâm, chị gái tôi.
57 Sau khi ông bà Hạ rời đi, Hạ Tử Du tránh khỏi Đàm Dịch Khiêm. Đàm Dịch Khiêm cũng không ngăn cản, chỉ lẳng lặng nhìn cô. Hạ Tử Du ngước mắt nhìn anh đầy căm tức, "Đàm Dịch Khiêm, có phải anh cảm thấy tôi giống loại phụ nữ dễ dãi có thể nắm trong tay không? Cho nên một giây trước anh muốn đưa tôi vào chỗ chết, một giây sau lại cẩn thận sắp xếp một bữa tiệc đính hôn khó hiểu này?"Đàm Dịch Khiêm có ý muốn đỡ lấy hai vai run rẩy vì kích động của Hạ Tử Du, "Bây giờ em nên tỉnh táo lại.
58 Hạ Tử Du trả lời, "Đây cũng là điều mà tôi không thể nào hiểu được!"Đàm Tâm nghiêm mặt nói, "Thật ra chuyện cô đang băng khoăn là Dịch Khiêm có bạn gái phải không?"Hạ Tử Du tiếp tục yên lặng, cũng không phủ nhận.
59 Nhìn ánh mắt đắm đuối của anh, cô bắt đầu bồi hồi luống cuống, "Tôi. . . . . . "Hạ Tử Du xuống dưới khách sạn. Xe Đàm Dịch Khiêm đã đỗ ở bên đường, cửa xe ghế lái phụ đã được mở sẵn cho cô.
60 Anh nhìn cô chăm chú, nói như như thể tự trách, “Có phải em vẫn còn để ý chuyện đêm đó không?""A. . . . . . " Cô chợt ngước mắt lên, nhất thời quên mất giãy giụa.