21 Hạ Tử Du thay một bộ quần áo đơn giản, lập tức đi tới cổng chính biệt thự. Tài xế của Đàm Dịch Khiêm quả nhiên đã chờ ngoài cổng chính, nhìn thấy Hạ Tử Du, tài xế mở cửa xe cung kính nói, "Hạ tiểu thư, mời.
22 Giọng của bà Hạ vô cùng lo lắng, "Tử Du, con mau trở về, ba con đã xảy ra chuyện. . . . "Hôm sau. Ánh mặt trời sáng sớm dịu dàng xuyên thấu qua rèm cửa sổ màu lam nhạt, chiếu xuống một đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ trong phòng.
23 Nhận được điện thoại của bà Hạ, Hạ Tử Du trở về nhà ngay lập tức. Cô vừa vào cửa nhà đã thấy bà Hạ lo âu đi tới đi lui trong phòng khách rộng lớn. Hạ Tử Du nhanh chóng bước đến bên cạnh bà Hạ, "Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"Bà Hạ bất lực nắm lấy tay Hạ Tử Du, đôi mắt rưng rưng, nói nghẹn ngào, "Ba con bị cảnh sát dẫn đi rồi.
24 Sau khi trở về, Hạ Tử Du đã nói lại mọi chuyện với bà Hạ. "Làm sao bây giờ?" Bà Hạ đã gấp đến độ không có chủ kiến. "Chúng ta có phải nên đi gặp Trần An, hỏi xem còn có cách gì cứu vãn hay không?""Con nghĩ không cần gặp Trần An đâu, ông ta chắc hẳn muốn hãm hại ba nên sẽ không bỏ qua cho ba.
25 Vốn dĩ đây là một tin cực tốt với Hạ Tử Du, nhưng vào lúc này, Hạ Tử Du lại không thể mừng nổi. . . . . . Hạ Tử Du sững sờ, một hồi lâu không nói gì. Sau khi chị Dư dọn dẹp đồ dùng cá nhân của Hạ Tử Du, sau đó nói với Hạ Tử Du, "Cô có thể tới thẳng phòng tài vụ thanh toán tiền lương.
26 Hạ Tử Du bất lực rời khỏi bãi đậu xe, vẻ mặt cô đơn. Lúc đang đợi taxi, Hạ Tử Du lại gặp được chị Dư vừa mới tan ca. Ánh mắt chị Dư xẹt qua người Hạ Tử Du, vẻ mặt lạnh lùng dường như cũng không muốn nói gì với Hạ Tử Du.
27 Đàm Dịch Khiêm cũng không có phản ứng gì nhiều. Hạ Tử Du ôm Đàm Dịch Khiêm thật chặt, giọng nói khàn khàn, "Xin lỗi, tôi sai rồi. . . . . . Về sau tôi sẽ không bao giờ không nghe lời anh nữa!"Đàm Dịch Khiêm xoay người, con ngươi đen trầm tĩnh thâm sâu dừng lại ở khuôn mặt tinh xảo mà mệt mỏi của Hạ Tử Du.
28 Sắc trời dần sáng, Hạ Tử Du chậm rãi mở mắt ra. Cô cảm thấy toàn thân rã rời, không có mảy may sức lực. . . . . . Cô quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, tay cô chẳng biết từ bao giờ đã ôm anh tự nhiên như vậy.
29 Bà Hạ hưng phấn lôi kéo Hạ Tử Du, cười hì hì nói, "Tử Du, ai đưa con về thế? Có phải người bạn họ Đàm của con hay không?"Gần tối, anh đến khách sạn đón cô ra ngoài dùng cơm.
30 Nhà họ Hạ. Cuối cùng Hạ Tử Du cũng thấy ông Hạ bình yên vô sự, không khỏi vui mừng ôm lấy ông Hạ, "Ba, thấy ba không có việc gì, thật tốt quá!"Ông Hạ yêu thương vỗ nhẹ sống lưng Hạ Tử Du, nói yêu chiều, "Ba có thể sinh ra một đứa con gái bảo bối tài giỏi thế này, sao lại có thể xảy ra chuyện đây?"Bà Hạ cũng xúc động nói phụ họa, "Đúng vậy, nếu không phải là người bạn họ Đàm kia của Tử Du, không biết nhà họ Hạ chúng ta sẽ thế nào đây!!"Hạ Tử Du lặng lẽ nở nụ cười, không ngờ ba mẹ lại hỏi nhiều đến vấn đề này.
31 Bởi vì bầu không khí yên tĩnh, tiếng chửi bới tức giận của Trưởng phòng Lâm trong điện thoại trở nên cực kỳ rõ ràng, trong chớp nhoáng, mọi người ở phòng PR giật mình kinh ngạc, sửng sốt trợn tròn hai mắt.
32 Đàm Dịch Khiêm Lười nhác ngồi trên ghế sofa sang trọng nhếch khóe miệng, "Cô ấy là thư ký riêng của tôi, Hạ Tử Du. "Trời a, Hạ Tử Du lại có thể dựa vào vị trí cao như vậy.
33 Ánh mắt Clease dán chặt vào Hạ Tử Du mãi không rời, tràn đầy hứng thú. Từng đã làm việc ở phòng PR, Hạ Tử Hu quen với loại ánh mắt quan sát kiểu như kiểu của Clease.
34 Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc, bởi vì hoàn toàn không thể hiểu hết ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Đàm Dịch Khiêm. Đàm Dịch Khiêm không giải thích nhiều, lúc này ôm eo của Hạ Tử Du rất tự nhiên, khẽ nói, "Lên xe đi, tôi đưa cô về nhà.
35 Sáng sớm, Hạ Tử Du vừa vào công ty đã nghe chuyện hội Lâm Khả Khả bị phòng PR đuổi việc. . . . . . Hạ Tử Du muốn đi tìm Đàm Dịch Khiêm hỏi cho rõ, nhưng lại gặp được chị Dư trước cửa phòng tổng giám đốc.
36 Từ xa Hạ Tử Du đã thấy cánh cửa bên ghế lái phụ đã được mở ra giúp cô. Hạ Tử Du cảm thấy có phần bất thường, bởi khi tài xế tới đón cô, bình thường sẽ mở cửa xe phía sau cho cô.
37 Bà Hạ vội vàng ngắt lời ông Hạ, "Không có việc gì, mọi người chỉ thuận miệng hỏi thôi. . . . . . Mẹ gọi con về là muốn con đi gặp cháu của một người bác với mẹ.
38 Buổi tối, ông bà Hạ nằm trên giường, ông Hạ nghi ngờ hỏi bà Hạ, "Hôm nay sao bà lại ngắt lời tôi? Tôi định hỏi chuyện Tử Du ra ngoài lúc nửa đêm.
39 "Dạ, con đang hẹn hò với Đàm Dịch Khiêm, con sẽ tìm thời gian dẫn anh ấy về gặp ba mẹ!!". . . . . . Bóng đêm yên tĩnh, Hạ Tử Du mở to mắt, sững sờ nhìn hoa văn trên đỉnh đầu.
40 Kết quả cuối cùng. . . . . . Đêm đó, đối mặt với những chất vấn và châm chọc của khách khứa, ông bà Hạ cảm thấy không còn mặt mũi gì nữa. Sau khi tiễn khách, ông bà Hạ liền ngồi trên ghế sofa trong phòng khách lặng yên không nói gì.