181 Không đúng, anh ta hận cô như vậy, làm sao có thể quan tâm cô? Anh ta quan tâm, chính là đứa bé trong bụng cô mà thôi, không phải cô. Nghĩ như vậy, cô lập tức cười lanh, nhướng mày thản nhiên nói với Du Thần Ích: “ Anh yên tâm tôi sẽ bảo vệ tốt áu mủ nhà họ Du, sẽ không để nó bị bất cứ người nào hại cả.
182 Sau đó, Diêu Phương cũng đi từ bên ngoài vào, thấy Văn Hinh, bà lạnh nhạt nói: “ Hôm nay tôi tới công ty, nếu có chuyện gì thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.
183 người phụ nữ trong bức ảnh này là ai, có quan hệ gì với Du Thần Ích? Vả lại nhìn tấm ảnh được Du Thần Ích đặt tại vị trí chính giữa bàn làm việc, chỉ cần nhấc mắt là có thể thấy được, cô kết luận, người phụ nữ này có mối quan hệ không tầm thường với Du Thần Ích“ Dì Lý, người phụ nữ này là ai vậy?” Cô không nhịn được, quay sang hỏi dì Lý đang lau chùi giá sách.
184 Có lẽ, người phụ nữ này rất thông minh, bởi vì cô ấy mãi mãi tồn tại trong sinh mệnh của Du Thần Ích, mãi mãi không bao giờ phai nhạt. Nhưng cô ấy cũng thật bất hạnh, vĩnh viễn xa cách người mà mình yêu nhất, không thể cùng nắm tay tới cuối cuộc đời.
185 Buổi tối Diêu Phương và Lạc Tình xong việc trở về, Lạc Tình vẫn kêu mệt mỏi, liền nằm trên ghế sa lon không chịu dậy. Mà Diêu Phương vẫn mang bộ mặt lạnh nhạt, nhàn nhã ngồi trên ghế uống nước, nhưng Văn Hinh vẫn thấy được một chút mỏi mệt trên gương mặt bà.
186 Lúc này, Diêu Phương đang ở trong phòng nghỉ ngơi, Lạc Tình ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem ti vi, nghe thấy có tiếng ồn, bèn sai quản gia Trần đi xem có chuyện gì.
187 Lạc Tình vừa định cãi mấy câu vì chuyện này của công ty, đột nhiên một đạo âm thành từ trên lầu truyền xuống, lành lạnh, ngước lên liền nhìn thấy Diêu Phương đang chậm rãi đi xuống, “ Đã xảy ra chuyện gì?”Lạc Tình vừa nhìn thấy Diêu Phương, lập tức ra chiều nghênh đón: “ Bác, người này tự nhiên dẫn người tới nhà chúng ta gây chuyện.
188 "Nhất định chúng tôi không đồng ý, anh có thể làm gì chúng tôi?” Lạc Tình vênh cằm nhỏ lên cao, bộ dáng không ai có thể làm gì cô ta, không hề sợ hãi, chuyện đã tới nước này thì không còn cách nào nữa, chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.
189 “ Ai lừa anh!” Lạc Tình lập tức kháng nghị, vẻ mặt ngập tràn tức giận. "Lạc Tình. ” Diêu Phương tiến tới ngăn cản cô ta, bà vô cùng đau đầu, đột nhiên bà cảm thấy cô cháu gái này chỉ biết phá hỏng việc hơn là giải quyết vấn đề.
190 Nghe cô nói vậy, giam đốc Vương bèn cúi đầu nghiêm túc tự hỏi bản thân mình, một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu nói với Văn Hinh: “ Được, tôi đồng ý. Nhưng mà tiền bồi thường, dù sao lần này tôi cũng chịu tổn thất tương đối lớn, cô xem có thể….
191 Cô cũng không phải người ngu, không có việc gì cũng không dại đi tìm phiền toái ình. Cho nên lúc vào công ty, cô thấy mọi việc đều do một tay Diêu Phương quản lí, quả thực là mệt chết đi, cũng do bà ấy cầu xin cô, cho nên cô mới đành đáp ứng.
192 Nếu không phải vừa rồi thấy bộ dạng luống ca luống cuống của Lạc Tình, Văn Hinh cơ hồ cũng sẽ không nghi ngờ cô ta, cô ta cũng không phải cố ý gây phiền toái cho cô, nhưng lại khiến cô phải liên tục đi khắc phục hậu quả cho cô ta.
193 Chủ nhật này, Văn Hinh rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi rồi, hơn nữa nghe Diêu Phương nói, tuần sau Du Thần Ích sẽ trở về. Sau khi cô biết, trong lòng lại có chút khẩn trường và mong đợi, giống như người sắp trở về, là một người vô cùng quan trọng vậy.
194 Văn hinh khẽ tựa vào ghế, đắc ý nói: “ bọn họ dám không đối xử tốt với mình sao, bây giờ trong bụng mình đang mang con cháu nghi ngờ là của nhà họ Du, bọn họ hận không thể cung phụng mình lên tận trời ý chứ, như thế nào lại dám không tốt với mình.
195 “ Đã xử lí xong mọi việc rồi, nên mới quay về sớm. Du Thần Ích vẫn mặt lạnh nói, chờ Diêu Phương ngồi xuống ghế sa lon, hắn mới lại hỏi: “ Trong thời gian con không có ở đây, công ty vẫn ổn chứ ạ?”Diêu Phương nhíu mày, sau đó đem mọi chuyện đã xảy ra kể cho Du Thần Ích, bao gồm cả những sai lầm của Lạc Tình, cuối cùng đều do một tay Văn Hinh giúp giải quyết hết thảy.
196 Nhìn dáng dấp của hắn, dường như hắn rất không muốn nhìn thấy cô vậy. Thấy cô chuẩn bị đi lên lầu, đột nhiên Lam Dật Thần hỏi: “ chị dâu, thân thể chị có phải không thoải mái không?”Nghe vậy, Văn Hinh dừng bước, xoay người nhìn Lam Dật Thần, mỉm cười hỏi: “ Anh xem tôi có giống không thoải mái không?”“ Vậy hôm nay chị tới bệnh viện làm gì vậy?” Lam Dật Thần ra vẻ nghi hoặc.
197 “ Nhưng mà bây giờ trong bụng cô đang mang thai đứa bé nghi ngờ là của tôi. ” Du Thần Ích cắn răng nói, hôm nay hắn chỉ có thể lấy tầng quan hệ này để nói.
198 Dì Lý liếc Lam Dật Thần một cái, đành bất đắc dĩ múc hai bát canh dinh dưỡng hầm cách thủy cho Văn Hinh và Lam Dật Thần, lại lấy thêm ra một chút điểm tâm.
199 Văn Hinh nhìn chằm chằm Lạc Tình đang nắm chặt cánh tay mình, sau đó từ từ giương mắt nhìn gương mặt đẹp nhưng tràn đầy phẫn hận kia, mới ung dung nói: “ Cô cho rằng tôi không báo cáo với hắn thì hắn không biết sao? “ Dứt lời, cô lạnh lùng liếc lạc Tình, sau đó đẩy cánh tay cô tả, một lần nữa bước đi.
200 Nghe vậy, Du Thần ích nhìn cô một cái, ánh mắt dừng lại ở một dòng đỏ tươi ở giữa hai đùi cô. Dòng máu đỏ tươi, đang chậm rãi chảy ra dọc hai chân cô, in trên da thịt trắng nõn, nhìn qua vô cùng chói mắt, đồng thời cũng đoạt đi hết thảy hô hấp của hắn.