41 Vũ Nghê bị ném trên giường to , sức nặng làm mặt phẳng giường vùi lấp thành một cái hố. Lạc Ngạo Thực ác hiểm nhìn chằm chằm cô gái trên giường , khóe miệng nguy hiểm nâng lên , cơ thể phảng phất một đà ớn lạnh khiến người ta phải run sợTrong lòng của cô không khỏi rùng mình , nhưng vẫn cố gắng duy trì tỉnh táo , hai tròng mắt nhìn hắnTừ trước đến giờ chưa bao giờ hắn giận dữ và mất bình tĩnh như hôm nay.
42 Bộ đồ chỉ mới mặc qua có một lần đã bị xé thành nhiều mảnh chất đống tại chân giường. Trên giường càng thêm hỗn độn , ra giường cùng chăn quấn vào nhau , xốc xếch từ trên giường xuống sàn nhà.
43 Vũ Nghê lắc đầu một cái , thân thể truyền tới đau nhức. Trên người sớm đã được thay bộ đồ ngủ bằng bông , chắc là bà Vương từ nhà mang tới. Ngẩng đầu lên , Vũ Nghê cảm kích cười một tiếng.
44 "Tổng giám đốc , Từ đổng muốn gặp ngài , hắn đang chờ ở phòng khách !" Trợ lý Lưu đi vào , hạ thấp giọng nói. Lạc Ngạo Thực hừ lạnh một tiếng , coi như là đáp lại lời trợ lýTừ đổng gần đây khá nổi trội trong kinh doanh , nhưng chỉ có thế mà đã nghĩ mình là trùm bất động sản ?! Phải nói lão quá ngây thơ , ở giới kinh doanh , lão chẳng đáng một con tép Tối ngày hôm qua , chỉ cần một cuộc điện thoại của Lạc Ngạo Thực , tất cả các ngân hàng đều thu hồi lại vốn từ công ty lão.
45 Lạc Ngạo Thực cười nhạo một tiếng , mắt nhìn vợ mình "Em nói thế có ý gì ?! Là đang trách móc tôi vô trách nhiệm sao ?! Hửm ?!"Vũ Nghê quay đầu , biểu tình chẳng ngó ngàng đến hắn "Lạc tổng giám đốc , anh nghĩ hơi nhiều rồi , tôi chỉ nói về số lượng chung đều như nhau , chứ chẳng lên án người đó là anh.
46 Dù có thanh minh đến đâu thì sự hòa hợp vẫn như vậy , hậu quả là bầu không khí vô cùng căng thẳng giữa hai người. Tưởng rằng tranh cãi ầm ĩ một trận xong , hắn sẽ tự động biến mất.
47 Nhìn từng bước chân của hắn tiến tới gần , cảm giác như bị áp bách , Vũ Nghê tự động ‘vọt’ từ trên giường ngồi dậy. "Nếu như anh cứ kiên trì ngủ ở đây , thì tôi sẽ đi !" Cô tình nguyện ngủ trên ghế đá trong hoa viên một đêm , cũng không nguyện ý đối mặt với hắn.
48 "Tiểu Mã , sản phẩm của chúng ta gần đây lượng tiêu thụ thế nào ?!" Vũ Nghê nhìn phía nghiệp vụ , vội vàng đi tới khu vực làm việc hỏi. Tiểu Mã ủ rũ cúi đầu lắc lắc một cái , mệt mỏi ngồi xuống ghế dựa "Quản lý , tôi mới vừa đi đến các siêu thị , sản phẩm của chúng ta thật sự bán không chạy !""Vậy dùng phương pháp khác thì sao , nên quảng cáo tuyên truyền một chút !""Làm thế cũng vô ích , căn bản sản phẩm của chúng ta không quá nổi trội so với các mặt hàng khác , nếu muốn người tiêu dùng chú ý , nhất định phải đặc biệt !" Tiểu Mã lắc đầu "Vậy làm sao bây giờ ?! Hay là cậu gọi tất cả mọi người lại đây , chúng ta tạm mở cuộc họp !" Vũ Nghê cấp bách nói"Dạ , quản lý.
49 Hắn luôn luôn nghĩ rằng mình là ông chủ tốt , tuyệt đối không tức giận trước mặt nhân viên. Làm thế nào mà bọn họ lại coi mình như một bạo chúa ?!"Không , không có !" Thư ký lắp ba lắp bắp nóiLạc Ngạo Thực thở dài một tiếng , bật cười lắc đầu "Điệu bộ cô thế này , thì rõ ràng là có ! Thư ký Lý , cô cứ nói thật đi , gần đây tôi thật đáng sợ vậy sao ?!"Thư ký Lý nhìn hắn thật lâu , sau đó thấy hắn thúc giục hỏi thăm lần nữa , không thể không gật đầu"Được rồi , cậu không cần phải làm khó thư ký Lý nữa rồi , có vấn đề gì cứ hỏi tôi là được !" Bùi Tạp Tư không thèm gõ cửa , tự tiện tiến vào phòng làm việc.
50 "Con gái , ngân hàng lại tới thúc giục khoản nợ còn vay. Con nên tìm cách nhanh đi !" Phó Quảng Nguyên vò đầu hướng phía Vũ Nghê cầu cứu , lần trước cô dễ dàng vay được năm ngàn vạn , chắc hẳn lần này cũng sẽ tìm ra biện pháp "Nhưng hiện tại con không còn chủ ý nào cả ?! Cha , cha thử thúc giục vay mượn những chi nhánh bên ngoài xem !" Vũ Nghê lúng túng nhìn cha mình , công ty chẳng lẽ cũng không còn tiền hay sao "Chi nhánh bên ngoài cũng không có là bao ?! thúc giục cũng không được ——" Thường thì cung cấp thực phẩm cho các đại lý trước , sau đó mới thu tiền "Con gái , không bằng con tìm lại người bạn hữu cũ hỏi thêm lần nữa đi ?!"Vũ Nghê lập tức lắc đầu , hạ thấp giọng kêu :"Con và hắn không quá thân quen , mở miệng xin vay lần nữa cũng không tốt ! Cha , quan trọng là bây giờ phải hối thúc chi nhánh bên ngoài thôi ——""Lượng tiêu thụ đã rất ít rồi , nếu mà hối họ trả tiền , khác nào bị trả hàng về !" Phó Quảng Nguyên than thở nói "Con gái à , hay là con đi tìm Lạc Ngạo Thực đi , nhờ hắn giúp đỡ một tý , du sao hai đứa cũng kết hôn lâu rồi""Cha , chuyện này là không thể nào !""À , con gái.
51 Đang update
52 Ánh đèn neon rọi vào cửa sổ trong phòng , phản chiếu hai bóng dáng đang quần lấy nhau trên giường lớn. Sau khi kích tình đi qua , người đàn ông mới từ từ rời khỏi cơ thể mềm mại kia , nằm ngã vào một bên thở hồng hộc.
53 Tư Vũ mất tích , Lạc gia sử dụng tất cả người giúp việc trong nhà tìm kiếm. Trải qua ba ngày ba đêm vẫn chưa nghe được tin tức của cô. Bất kể nói thế nào thì cũng là con dâu của Lạc gia , cho nên Vũ Nghê cũng phải quan tâm đến em dâu của mìnhRạng sáng mười hai giờ rưỡi , Lạc Ngạo Thực thâm trầm đi tới cửa nhà.
54 Những lời này của hắn khiến Vũ Nghê thở phào nhẹ nhõm đồng thời cảm kích không thôi. Cũng may hắn vẫn tin tưởng mối quan hệ giữa cô và Lâm Hiên !"Lên lầu đi , tôi muốn em ngay bây giờ !" Lạc Ngạo Thực vỗ vỗ phía sau lưng của Vũ Nghê , ý bảo nàng lên phòngCô thấy tâm tình như bị đảo ngược , sững sờ nhìn hắn "Không phải anh đang giận tôi sao ?!""Ha ha" hắn lại phát ra tiếng cười quen thuộc , áp sát mặt cô "Nhưng điều này cũng không thể trì hoãn việc ~ tôi muốn em , em nên cảm thấy may mắn , dù sao thì tôi vẫn thích cơ thể của em !""Anh.
55 Nỗi nhớ luôn là vị thuốc làm con người ta đam mê nhất , nếu không hắn bất quá chỉ mới rời đi có hai ngày , cô đã liền nghĩ đến hắn , không cách nào tập trung tinh thần cho công việc.
56 Vũ Nghê nhẹ nhàng để tờ Global Times xuống , đôi tay che kín vẻ mặt thống khổ (Global Times : một tờ báo của nước ngoài)Quan hệ của cả hai sẽ chuyển biến ?! Cô còn chưa dám mơ đến điều tốt đep này , tự giễu cười một tiếng.
57 Gần tới giờ tan việc , Vũ Nghê nhận được điện thoại của Lâm Hiên , tâm tình cảm thấy lo lắng. Khúc nhạc jazz vang lên ở quầy bar , với lối thiết kế trang nhã , cô sớm tìm được một người nam nhân u sầu đang vùi đầu trong góc nhỏNhìn hắn giờ đây thật khác với những ngày trước , trông dáng vẻ mất đi tính cách lịch sự , quần áo gọn gàng , đầu tóc thì bờm xờm , trên cằm mọc đầy râu Lâm Hiên ngước mắt nhìn Vũ Nghê , cười hì hì chỉ vị trí bên cạnh "Ngồi đi , uống với tôi một chút.
58 "Chị dâu , chị dâu , tỉnh lại mau" Lâm Hiên lo lắng lắc lắc thân thể Vũ Nghê Vũ Nghê từ từ mở mắt ~~ thật là đau ! như muốn nổ tung cái đầu Trần nhà màu hồng ?!Đây là nơi nào ?!Từ trên giường Vũ Nghê đột nhiên ngồi dậy , cái mền trên người rớt xuống , nhất thời cảm giác người lạnh như băng.
59 Mới vừa bước ra khỏi phòng tắm , đã thấy một khói sương đập vào mặtVũ Nghê trở nên hốt hoảng , trái tim cảm thấy nặng nề , gần như quên thở nhìn về phía trước , ánh mắt sưng đỏ nhất thời xanh xao "Ngạo Thực , anh trở về lúc nào thế ?!""Em đoán thử coi !" Giọng trầm thấp truyền đến.
60 "Tôi không muốn nghe những lời này , tôi đã từng cảnh cáo em , không thể phá hư hạnh phúc của Tư Vũ. Nếu không , hậu quả này em nhất định phải gánh chịu ! Em đã dám khiêu khích tôi , vậy để tôi cho em nếm thử một chút mùi vị ‘hậu quả’ !" Lạc Ngạo Thực nổi lên gân xanh gầm nhẹ nói , hơn nữa còn dùng sức kéo lấy tóc Vũ Nghê , ngón tay cầm thuốc lá đưa lên khóe miệng , dùng sức hút gấp vài hớp , đầu thuốc sớm đã phát sáng đến đỏ rực , vẻ mặt của hắn càng ngày càng ~~ kinh hoàng khủng khiếp !Nhìn hắn đem thuốc lá từ bờ môi lấy ra , tàn thuốc đỏ rực từ từ đưa xuống phía dưới , Vũ Nghê hoảng loạn cầu xin "Không , cầu xin anh , tôi không muốn ——"Hương vị tinh hoa và âm thanh tiếng cháy ‘xèo xèo’ hòa lẫn vào nhau , làm cho Vũ Nghê gần như tê liệt , cô gào khóc vang dội cả phòng ngủ sang trọng !Cô run rẩy mở ra cánh môi , toàn thân căng thẳng phải co rúc lại , đôi tay cứng ngắc níu lấy áo sơ mi của hắn.