1 Điện phủ hôm nay thật sự náo nhiệt.Trời sáng sớm tinh mơ, tất cả người hầu bắt đầu xôn xao nhộn nhịp ồn ả ở bên ngoài, thanh âm đại tổng quản trung khí mười phần vang vọng cả trước và sau phủ, chỉ sợ người nào sai sót ở bất cứ nơi nào.
2 “Tiểu thư, giờ là lúc nào rồi , người còn ở đây nói đùa!” Hoài Hương một thân sam váy vàng nhạt hồng hồng, giống như con gà con ở bên cạnh Mạc Nguyên Thiến bước loang quanh trong phòng, dường như sắp khóc.
3 “Động phòng?” Hoài Hương thiếu chút nữa để cho nước miếng chính mình sặc chết. “Nhưng là……”” Không có thể là. ” Nhan Khánh Ngọc trên mặt vẫn là lộ ý cười đầy tao nhã , đôi tay không an phận song chưởng đã muốn vươn tới trên người nàng, nhanh chóng cởi đi gả y đỏ thẫm .Hài lòng nhìn dáng người linh lung dần dần triển lộ ra.
4 Làm cái thiên kim tiểu thư là làm như thế nào ? Đối với Hoài Hương mà nói, thật sự không khó. Bởi vì từ khi bắt đầu có nhận thức. Nàng chính là Mạc phủ “Mạc gia” tiểu thư.
5 Sáng sớm Hoài Hương liền nhận được thông tri của tỳ nữ, nói là lão phu nhân có việc tìm nàng. Tâm tình không yên, nàng bất an đi xuyên qua từng mái hiên, đi vào đại sảnh.
6 Sau khi Nhan Khánh Ngọc quay trở về , nhìn thấy chính là khuôn mặt tái nhợt của Hoài Hương. “Làm sao vậy?” Nhan Khánh Ngọc vội vàng đến gần nàng, quan tâm hỏi “Có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?”Hoài Hương nhìn thấy là hắn, môi mím chặt lại, đầu hướng vào trong lòng hắn, không nói gì.
7 “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?” Những lời này không chỉ có phụ mẫu Nhan gia muốn hỏi, mà vợ chồng Mạc thị cũng muốn hỏi. “Đúng vậy, Nguyên Thiến đâu?” Trong lòng của Mạc phu nhân luôn nghĩ đến nữ nhi, nhịn không được chen vào nói.
8 Ngồi tại ghế trước cửa sổ, Hoài Hương thất thần, nhớ tới những lời buổi chiều của Nhan lão gia đã nói, nàng đã hoàn toàn hiểu rõ. Những người khác cũng không nói gì, nhưng nàng hiểu được, với thân phận của nàng có thể làm thiếp thất của tướng gia, đã là phúc của nàng, nhưng…… Vừa nghĩ đến bên cạnh Nhan Khánh Ngọc sẽ có nữ nhân khác, tâm nàng liền như dao cắt, không thể bình tĩnh.
9 Thiên Hương lâu, đây là quán ăn lớn nhất trong kinh thành , trang hoàng vào hạng nhất, đồ ăn hạng nhất, phục vụ cũng vào loại nhất. Ngoài ra, cũng là nơi thông tin được được lưu thông bậc nhất.
10 Nhan Khánh Ngọc đứng yên cùng nàng đối diện, trong lòng có tức giận có trách cứ, nhưng cũng có thương nhớ cùng xấu hổ. Trong lúc nhất thời, hai người trầm mặc giằng co , không biết tiếp theo nên làm như thế nào.