21 Tân hôn ngày thứ hai , ba người cùng đi bái kiến cha mẹ chồng , chẳng lẽ đang thời cổ đại sao ?! Lạc Ngạo Thực cư nhiên đem theo hai mỹ nữ đến trình diện trước mặt toàn thể mọi người trong Lạc gia , ngoài mặt ai nấy cũng bình thường , nhưng là vẫn có chút xấu hổ.
22 "Xin buông tôi ra !""À , xin lỗi. Tôi có chút nóng nảy !" Lâm Hiên vội vàng buông cánh tay Vũ Nghê ra , lúng túng nói :"Mắt chị dâu đang sưng đỏ. Cho dù là ai , nhìn vào đều có thể đoán ra là chị dâu đang khóc , theo ý tôi thì tý nữa hãy trở về !"Vũ Nghê vội vàng sờ sờ hai mắt của mình , không xác định nói :"Thật rất đỏ sao.
23 "Không , tôi không có !" Vũ Nghê kích động hô lên một tiếng , nước mắt lã chã rơi xuống. "Anh , buông tôi ra" Tay Lạc Ngạo Thực vòng chắc bên eo của Vũ Nghê , ở bên tai cô nhẹ , phà nhẹ hơi nóng :"Vào phòng vệ sinh đi , tôi liền thỏa mãn em , dè dặt em tìm kiếm nam nhân khắp nơi !" "Tôi không muốn , anh buông tôi ra !" Vũ Nghê bị hắn làm nhục phải mở to hai mắt , tròng mắt lộ ra căm thù Thấy bộ dạng của cô tỏ ra nóng nảy , Lạc Ngạo Thực càng thêm hứng thú , càng muốn có được.
24 Hưởng thụ qua lại hai lần , rốt cuộc hắn cũng thỏa mãn bỏ qua Ánh mắt Vũ Nghê đọng đầy nước , nhưng là cô vẫn cố gắng kiềm chế không để chảy ra. Hắn căn bản không thương tiếc cô.
25 Hôm nay là ngày kết hôn thứ sáu , từ hôm bái kiến cha mẹ đến nay , vẫn không thấy Lạc Ngạo Thực xuất hiện Sau khi dùng xong bữa ăn sáng , Vũ Nghê đi ra khỏi phòng , đến khuôn viên để hít thở không khí trong lành Cô không ngừng cảm thán nơi đây.
26 "Lạc tiên sinh thật sự bất tiện để trả lời điện thoại". Trợ lý Lưu cắt đứt lời nói của Vũ Nghê , ngữ điệu nhẹ nhàng nhất có thể"Nhưng tôi có chuyện rất quan trọng , phiền cậu giúp tôi được không ?!".
27 Rạng sáng mười hai giờ mười phút. Lạc Ngạo Thực đẩy mỹ nữ khóc lóc nức nở ra , trên mặt không có một tia thương cảm , xoay người muốn rời đi "Không , Ngạo Thực à , em sai rồi.
28 "Nhưng mai đã là ngày thứ bảy chúng ta kết hôn , dù gì cũng phải về nhà tôi chứ !" "Tôi muốn ~~ trước đây chẳng phải chúng ta đã nói , tôi chỉ cho em một ‘danh phận’.
29 "Đừng. . . . . . " Cô đỏ mặt , cơ thể cương lên , hoàn toàn không có biện pháp nhúc nhích , chỉ có thể di động cánh tay , phản xạ che ngang , để thân thể không tiếp cận quá mức.
30 Lạc Ngạo Thực giả vờ như không hiểu , bình tĩnh ngưng mắt nhìn cha vợ , để cho hắn tiếp tục nói Hừ , ngược lại hắn đang rất muốn nghe ông ấy đề cập tới chuyện này như thế nào ?! Thật thú vị , cha vợ của hắn đúng là không tiếc vốn ban đầu , cho nên lựa chọn ‘món quà kia’ , khá thủ đoạn tặng cho hắn.
31 "Cha , cha nghĩ con có năng lực gì khiến Ngạo Thực cho cha vay tiền , cha là người nắm rõ chuyện hôn sự này nhất mà ?!" Trong phòng ngủ , Vũ Nghê đè thấp âm lượng , sợ bị người khác nghe lén"Dù cho thế nào đi nữa , Lạc Ngạo Thực đối với con tuyệt đối khác biệt ——"Vũ Nghê lộ ra nụ cười khổ :"Cha , có gì mà khác biệt chứ.
32 Nhìn thấy bữa sáng đã chuẩn bị xong , nhưng Lạc Ngạo Thực không có động đến. Vũ Nghê có chút lo lắng. "Cậu chủ cứ như vậy thì hại sức khỏe mất !". Bà Vương lắc đầu một cái.
33 Từ sáng đến giờ trong đầu hắn toàn nghĩ đến bóng dáng Vũ Nghê , hắn không thích loại cảm giác này. Nữ nhân đối với hắn mà nói , như là hàng hóa trong cuộc sống.
34 Bùi Tạp Tư từ trên ghế đứng lên , trịnh trọng giới thiệu :"Chị dâu nhỏ , xin chào. Tôi tên là Bùi Tạp Tư , tôi và Lạc Ngạo Thực. . . . ""Đối tác Bùi Tổng , phiền cậu đi ra ngoài trước , tôi có chuyện phải xử lý !" Lạc Ngạo Thực cắt đứt lời nói của Bùi Tạp Tư , ra hiệu bằng mắt , không cho hắn nói lung tung.
35 Trên ghế salon mập mờ một màn nóng bỏng. Vũ Nghê vốn là cột tóc rất chắc , chẳng biết bị bung từ khi nào , tóc dài xõa nghiêng xuống Lại một lần nữa cô rơi vào vòng tay của hắn , trong phòng tràn ngập một màn hoan ái , cánh môi đỏ mọng dịu dàng rên lên những âm thanh đứt quãng Bởi vì không thể chịu đựng nổi dục vọng bừng lên càng cao , ngón tay nhỏ nhắn đành nắm chặt ghế salon , hai chân yếu ớt phải uốn cong lên do động tác tà ác kia.
36 Từ phòng vệ sinh đi ra , bên trong chỉ còn Lạc Ngạo Thực. Ngồi trên ghế salon nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu đỏ Nhìn chất lỏng ở trong ly rượu chuyển động , Vũ Nghê cảm thấy chóng mặtTrên khuôn mặt của hắn không có chút cảm tình nào , giống như hai người bọn họ mới vừa rồi chẳng có hoan ái qua.
37 Ngồi ở một góc của quán cà phê , Vũ Nghê che cánh môi , không cách nào khống chế , nước mắt cứ thế chảy vào ngón tay của cô , làm ươn ướt bàn tay. Trong lòng của hắn , cô là người nham hiểm , luôn có mục đích.
38 Vũ Nghê khẽ ngơ ngẩn , năm ngàn vạn còn không phải là một khoản tiền lớn ?! Cũng đúng , Lâm Hiên xuất thân từ quý tộc , gia đình của hắn cũng khởi nghiệp từ kinh doanh quần áoThấy Vũ Nghê không nói gì , Lâm Hiên dò hỏi :"Có phải do công ty ‘vĩnh tân’ xảy ra vấn đề tiền bạc ?!"Vũ Nghê gật đầu một cái , khe khẽ thở dài.
39 Vũ Nghê mặc một chiếc áo sơ mi trắng , váy ngắn màu lam tới gối , bước xuống xe , đi về phía cửa chính. Cô đến ‘vĩnh tân’ làm việc một tuần lễ rồi , mỗi ngày đều đối mặt với khó khăn , đầu cô muốn rối tung lên.
40 Mới vừa cùng đối tác Âu châu đi vào khách sạn Hans. Nhìn về hướng bàn ăn của lão già đang cùng cô gái quen thuộc cởi mở trò chuyện. Nụ cười trên mặt Lạc Ngạo Thực trong nháy mắt đóng băng lại , bao phủ một lớp sương giá lạnh"Trợ lý Lưu , cậu đưa khách lên lầu trước !" Lạc Ngạo Thực thì thầm.