1
Tám giờ bốn mươi phút, sau khi tắm rửa xong ngơ ngẩn đứng trước gương.
Chăm chú nhìn mình trong tấm gương, cô vẫn không có cách nào giải thích
được: Rốt cuộc cô có điểm nào không bằng con tiện nhân kia?
Cô là thiên kim tiểu thư của Đường gia, được người ta gọi là "Hoa hồng Hương
thành", là đại mỹ nhân của giới thương nhân.
2
Bạch Ngôn Sơ kinh ngạc, sau đó nói: "Cô lại ồn ào cái gì?"
Du Du lạnh nhạt nói: "Tôi không có ồn ào, anh nhìn đi tôi vô cùng tỉnh
táo! Bạch Ngôn Sơ, chuyện của anh và Giang Tâm Di, tôi cũng không muốn
nhiều lời.
3
Hồi tưởng lại, ngọn lửa trong đáy mắt lại càng bùng cháy mãnh liệt. Trước kia cô thậm chí còn vứt bỏ tôn nghiêm của chính mình!
Rốt cuộc, cô quả thực đã từng chết một lần.
4
Du Du lại ngạo
nghễ cười nói: "Mình là người không biết kiềm chế như vậy sao? Đánh cái
loại tiện nhân đó quả thật làm bẩn tay của mình!"
"Đúng vậy! Cái loại tiện nhân docvgendanlequydon kia không đáng để chúng ta tức giận!"
Du Du rất muốn rời khỏi nơi này: "Chúng ta rời khỏi cái nơi quỷ quái này! Đi ‘Lam Sắc Yêu Cơ’ ăn bò hầm đi! "
Từ Thi Thi đột nhiên nghĩ tới cái gì đó: "Có kêu Tiểu Nam qua luôn không?"
Du Du nói: "Đúng vậy! Tiểu Nam đã rất lâu không có ra ngoài cùng chúng ta rồi!"
Tiểu Nam, chính là thanh mai trúc mã Kha Triết Nam của Du Du, nhỏ hơn cô một tuổi, cho nên từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn bắt nạt hắn, bắt hắn gọi mình
là "Chị".
5
Editor: Cẩm Tú
Từ chương này xưng hô của Du Du với Từ Thi Thi sẽ chuyển thành cậu - tớ thay cho chị - em nhé, mấy chương trước mình sẽ
beta lại.
6 Hồng viên là nơi ở của hai bọn họ trước khi ky hôn, cũng là nơi lần trước Du Du ngã chết. Sau khi ly hôn, Bạch Ngôn Sơ liền rời khỏi nơi này, chuyển đến ở trong một căn hộ ở Thanh Hà.
7 Cả người Du Du đột nhiên cứng ngắc, giống như Lâm Đại Địch, thu về cánh tay đang giãn ra. Kha Triết Nam nháy mắt với cô, sau đó cười với người phụ nữ bên kia nói: "Giang tiểu thư, phụ tá Jim của tôi ở bên kia, cô trực tiếp tìm cậu ta lấy đồ là được.
8
Bạch Ngôn Sơ mang vẻ
mặt mệt mỏi đi vào, chỉ là ánh mắt vẫn sáng quắc như cũ. Khi anh thấy Du DU đứng ở đó thì nhanh chóng liếc cô một cái.
Du Du cười ngạo nghễ, thậm chí còn lười không muốn chào hỏi anh.
9 Nữ quản lý nghiêm túc nói: "Gần đây yếu tố bảo vệ môi trường rất phổ biến! Cô hãy lấy ‘Làm việc với màu xanh’ làm chủ đề, trong vòng mười lăm phút viết ra một bản đề xuất và vẽ phác thảo ý tưởng của cô! Xong rồi thì tới tìm tôi!" Dứt lời, cô đưa bàn tay trắng như tuyết chỉ chỉ vào cái bàn trong.
10 Du Du cố gắng giơ cái chân còn lại lên, lại bị Bạch Ngôn Sơ đè cả người, anh dùng hai chân vững vàng kẹp chặt chân cô. Lần này thì hay rồi, cô hoàn toàn bị anh khống chế.
11
Một tháng sau vào một buổi tối nào đó, đột nhiên Bạch Ngôn Sơ trở về, đi vào phòng ngủ cứ thế đè Du Du ở trên giường
Bởi vì là lần đầu tiên, Du Du hoàn toàn không biết mình cần phải phối hợp như thế nào đối với
người đàn ông đang muốn phát tiết này.
12
Du Du vội vàng quay
đầu lại, thấy bên kia đường có một người phụ nữ trung niên đội mũ. Lưng
hơi gù, vóc dáng xinh xắn. Mặc dù như thế, nhưng quần áo lại rất sang
trọng, khí chất thanh khiết
Mà ở bên cạnh bà là một người phụ nữ tóc ngắn chừng ba mươi tuổi, hình như là bảo mẫu.
13
Từ Thi Thi nhìn cô, cười cười, sau đó đi từng bước từng bước tiến lại gần đôi nam nữ kia.
Sắc mặt Đặng Tử Mộ tái xanh, hô hấp dồn dập
Cho dù như thế nào hắn cũng không thể ngờ được vợ mình lại đột nhiên xuất
hiện, cho nên nhất thời tay chân luống cuống.
14 Giang Tâm Di thấy Bạch Ngôn Sơ có vẻ tức giận, liền lập tức tiến lên ôm lưng của anh, thâm sâu nói: "Ngôn sơ, đừng nóng giận! Em chỉ là sợ anh bỏ mặc em, sợ anh bỏ mặc em và đứa bé trong bụng.
15
Du Du trợn to hai
mắt. Nói đùa? Không phải của anh ta thì là của ai? Nếu không, làm sao
Giang Tâm Di có thể hùng hồn đến tìm mình cãi nhau? Thậm chí còn chỉ
thẳng vào mũi cô mà mắng?
Nếu không phải là ỷ vào việc trong bụng có con của Bạch Ngôn Sơ, cô ta chắc hẳn không dám làm như vậy?
" Du Du, bác nhất thời cũng không cách nào nói rõ với con! Nhưng, bác tin tưởng con trai của bác.
16
Ngày hôm nay sau khi
hết giờ làm, Kha Triết Nam hẹn Du Du đi ăn cơm tây, bảo là muốn mời cô
sau hơn hai tháng vất vả cần cù lao động của cô.
Trong phòng ăn
ưu mỹ thư thái mang phong cách Italya, Du Du vô cùng thỏa mãn ăn salad
cá hồi, nói: "Ai, cậu so với boss của tớ tốt hơn nhiều! Mời tớ ăn cả bữa tiệc lớn thế này.
17
Du Du hét lên một tiếng, sau đó quát lên: "Bạch Ngôn Sơ! Anh không nhìn những người xung quanh mà sao có thể động thủ như vậy!"
Có phải là đùa hơi quá rồi không?
Nắm tay phải của Bạch Ngôn Sơ dừng ngay giữa không trung, run rẩy, hiển
nhiên anh đang do dự rằng có nên xuống tay hay không.
18
Editor: Cẩm Tú
“Lão gia tử, xem ra Du Du đúng là cần một người ở bên cạnh chăm sóc. ” Bạch Ngôn Sơ đột nhiên nói.
Du Du kinh ngạc, bàn tay cầm đũa khựng lại.
19
Editor: Cẩm Tú
Bên kia Giang Tâm Di lo lắng nói “Này, Ngôn Sơ!
Bảo bảo không chịu ngủ, còn luôn khóc! Có phải nó cảm thấy không thoải
mái hay không?”
“Ừ, gọi bác sĩ tới chưa?” Bạch Ngôn Sơ hỏi.
20
Editor: Cẩm Tú
Du Du tiến lên nhìn người đàn ông kia cười lạnh
nói: “Bạch tiên sinh, anh cứ chuyên tâm làm việc của anh đi! Không cần
không mời mà đến, miễn cho việc bị đám chó săn bám đuôi, ngộ nhận là tôi và anh còn có quan hệ! Tôi còn muốn tìm bạn trai!”
Bạch Ngôn Sơ
lại ôn hòa cười nói: “Anh cho dù vội vàng, cũng sẽ dành ra chút thời
gian đến thăm em, bởi vì đây là trách nhiệm mà cha em giao cho anh.