61 "Tôi cũng là con gái của Đường Hạc Lễ! Tại sao số phận của tôi và cô lại không giống nhau chứ? Tại sao?" Giang Tâm Di gần như dốc cạn cả đáy lòng mà hét lên.
62
Sắc mặt Đường Hạc Lễ thay đổi, phẫn nộ quát: "Con đã sớm biết, tại sao
vẫn không nói với ta, có phải con vẫn muốn âm thầm trợ giúp cô ta tìm
đến ra?"
Bạch Ngôn Sơ chỉ khẽ cười: "Lão gia tử, mỗi người đều có bí mật.
63 Bên ngoài phòng cấp cứu bệnh viện Dưỡng Hòa, Du Du cùng Niên thúc, Lâm Như Nguyệt đều đau khổ đứng trước cửa phòng cấp cứu. Mà diêndanlqđ Bạch Ngôn Sơ đứng ở một bên, im lặng nghe hai cảnh sát đang hỏi một người đàn ông trung niên.
64
"Trước tiên đừng đi vào! Niên thúc và dì Nguyệt vẫn còn ở phía trên, anh đi vào chỉ thêm phiền. " Du Du thở một hơi nói.
Anh nắm lấy đôi tay nhỏ bé có chút lạnh của cô lên, cười nói: "Nhìn xem, em rất tốt với anh.
65
Bạch Ngôn Sơ cúi đầu xuống, sau đó ôm chặt lấy cô, thì thầm bên tai cô: "Du Du, thật xin lỗi! Anh không có khống chế được mình, nhưng, anh không muốn không có em! Kể từ hôm nay trở đi sẽ không còn có những người khác nữa, chỉ có anh và em!"
Lần đầu tiên anh nói với cô với giọng điệu lo lắng như vậy.
66 Editor: Nam Cung Nguyệt
Cây súng lục này, là do tối hôm qua Du Du liên lạc với A Sơn nghĩ cách đưa tới cho cô. A Sơn bỏ khẩu súng vào trong một chiếc bánh ngọt chocolate, sau đó giả vờ là người đưa bánh ngọt đưa tới Hồng viên.
67 Cây súng lục này, là do tối hôm qua Du Du liên lạc với A Sơn nghĩ cách đưa tới cho cô. A Sơn bỏ khẩu súng vào trong một chiếc bánh ngọt chocolate, sau đó giả vờ là người đưa bánh ngọt đưa tới Hồng viên.
68 Bạch Ngôn Sơ và Mary vội vàng chạy về phía cửa say của quán bar, để lại mấy tên đó ở phía sau.
Ra khỏi cửa sau, là ngõ hẻm chật hẹp. Mary vừa chạy vừa móc ra từ trong túi xách màu vàng khẩu súng lục nhỏ, kêu lên: "Ngôn Sơ, cậu chạy lên đầu phố trước đi! Nơi này giao cho tôi!"
Bạch Ngôn Sơ thở hổn hển, liền lập tức chạy như bay ra khỏi đầu ngõ.
69 Bạch Ngôn Sơ và Mary vội vàng chạy về phía cửa say của quán bar, để lại mấy tên đó ở phía sau.
Ra khỏi cửa sau, là ngõ hẻm chật hẹp. Mary vừa điênđanlqqqddsđ chạy vừa móc ra từ trong túi xách màu vàng khẩu súng lục nhỏ, kêu lên: "Ngôn Sơ, cậu chạy lên đầu phố trước đi! Nơi này giao cho tôi!"
Bạch Ngôn Sơ thở hổn hển, liền lập tức chạy như bay ra khỏi đầu ngõ.
70 Editor: Nam cung Nguyệt
Trên lầu hai, Du Du thấy Chu Tuyết Phi nằm ở trên chiếc giường gỗ nhỏ. Có lẽ là do mới từ bệnh viện ra ngoài, sắc mặt của Chu Tuyết Phi trông thật chán nản, ngay cả đôi môi cũng trắng bệch.
71 Trên lầu hai, Du Du thấy Chu Tuyết Phi nằm ở trên chiếc giường gỗ nhỏ. Có lẽ là do mới từ bệnh viện ra ngoài, sắc mặt của Chu Tuyết Phi trông thật chán nản, ngay cả đôi môi cũng trắng bệch.
72 Mary dịu dàng cười với người đàn ông,"Ông xã, ngồi đi. "
Đầu trọc mỉm cười, nắm lấy bả vai của cô rồi ngồi xuống. Hắn chính là lão đại Cảnh Nhạc Thiên của “Long Phong”.
73 Mary dịu dàng cười với người đàn ông,"Ông xã, ngồi đi. "
Đầu trọc mỉm cười, nắm lấy bả vai của cô rồi ngồi xuống. Hắn chính là lão đại Cảnh Nhạc Thiên của “Long Phong”.
74 Editor: Nam Cung Nguyệt
Căn cứ vào lời khai của Đường Hạc Lễ, đã chứng minh Giang Tâm Di là người đẩy ông xuống bậc thang. Cảnh sát lấy được lời khai xong, đã chuẩn bị đi bắt Giang Tâm Di trở về.
75 Ngày hôm sau là ngày cử hành hôn lễ của Bạch Ngôn Sơ và Du Du. Địa điểm là giáo đường Thiên Chúa giáo nhỏ ở trên núi. Không có hiện trường được bố trí điênđânlqđ sang trọng, càng không có khách nhiệt liệt chúc mừng.
76 Editor:Nam Cung Nguyệt
Đôi môi ấm áp di chuyển đến xương quai xanh của cô. Chỗ nào nó lướt qua qua, cũng làm cho cả người cô run rẩy.
Đến khi cao thẳng ngọc - ngọn núi trước, anh ngậm lấy nụ anh đào phấn hồng, đồng thời chậm rãi mút.
77 Từ Thi Thi có chút áy náy nói: "Cậu vừa mới kết hôn, tớ liền tới làm phiền cậu. Thật xin lỗi!"
"Chị em tốt đừng nói khách khí với nhau! Hơn nữa trước đây cậu gả cho anh họ tớ, nguyên nhân cũng là do tớ khuyến khích.
78 Editor:Nam Cung Nguyệt
Sau khi Đường Hạc Lễ tự thú, cũng không trở lại nữa, ở lại đồn cảnh sát chờ thẩm vấn. Kha Đông Hải đã nhận toàn bộ tội của mình, thú nhận mình chính là hung thủ của vụ án Tô Sĩ Vĩ ba mươi năm trước, cùng Đường Hạc Lễ cướp ba trăm vạn Đô-la của Tô Sĩ Vĩ.
79 Còn chưa kịp định thần, Bạch Ngôn Sơ đã đưa tay nắm chặt lấy bả vai của nàng, cúi người xuống dùng lồng ngực ngăn chận thân thể của cô, mặt cũng kề sát vào trán cô.
80 Hai người thở dốc rất nhanh đã vào chung một chỗ, tạo thành một khúc nhạc tuyệt vời làm người khác mặt đỏ tim đập, tiếng rên rỉ khe khẽ vang lên trong không khí.