21 Liz Mạc đang nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, thế là có ý gì??? Toàn thân tôi toát mồ hôi hột, nhỏ đang nghi ngờ ư??? "Lâm Phong! Cậu sao vậy" "À! À! Không sao.
22 Tôi đau đớn suýt xoa cho cái đầu đang sưng tấy lên. HixHix. Khéo lại bị chấn thương sọ não thì nguy. "Phong! Mình có chuyện muốn hỏi cậu" Liz Mạc vẫy vẫy tay.
23 Làm sao đây? Phải làm thế nào bây giờ? Boong! Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu tôi. . . Khà Khà Ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách. . . Tôi lấy hết can đảm, hít hơi thật sâu.
24 Hết chịu nổi với tên này rồi"Ê. Sao cậu không làm đi, ngồi vắt chân như kễnh í"Vương Thế Khải suýt sặc nước, hắn trợn mắt kinh ngạc"Tôi á" Lúc sau, hắn lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười ma mãnh"Thực ra, tôi cũng rất muốn giúp nhóc.
25 "Lâm Phong. . . nhóc. . . " Vương Thế Khải tròn mắt, tay giơ lên *chỉ chỉ*Đời tôi coi như tiêu rồi. . . Làm sao đây, biết giải thích với hắn ta thế nào bây giờ? Sao lại bất cẩn như thế chứ?Đúng rồi! Chuồn lẹ trước khi hắn ta nhìn thấy mặt tôi.
26 Tôi vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo như thế nào thì mọi người đã tin hai tên đó đến sái cả cổ. Tài thuyết phục quá hòa hảo!!! :oÍ!Nếu như vậy, đồng nghĩa với việc tôi sẽ ở cùng phòng với Vương Thế Khải, Âu Thần và Hàn Âu Dương sao??? Oh My God! Từ đầu cuốn truyện đến giờ, nhân vật chính Lâm Tử Hy này đã gặp không biết bao nhiêu lần 'tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa' rồi.
27 HuHuHuLâu như vậy mà chưa có ai đế, sợ quá! Trống ngực tôi đập liên hồi. Có ai không cứu tôi với???"Lâm Phong" Là Vương Thế Khải ư? Hắn ta đến rồi sao?Tôi lau lau nước mắt đang chảy xuống gò má, sụt sùi"Tôi ở.
28 "À! Thần, hoạt động tiếp theo là gì thế" Như nhớ ra được điều gì đó, hắn kéo tay Âu Thần, làm bộ quan trọng lắm. "Ờm. . . Truy tìm Thiên Xứ"Hả??? Truy tìm Thiên Xứ! Là sao??? Không hiểu.
29 HuHu. Hắn vẫn đang đếm, tôi sắp ngoẻo rồi sao? Bố ơi, mẹ ơi, hai bà ơi, các bạn của tôi ơi, vĩnh biệt!!!"2,1,0"Gràoooooooooooooooo! Gràooooooooooooooo!"Á á á á á á á á á"-_-_-_-_-_-"Gào cái gì thế? Muốn ăn củ đậu à" Tôi sợ hãi nhắm tịt mắt lại.
30 "Có dừng lại ngay không thì bảo" Như đã phát điên, Vương Thế Khải đứng bật dậy, xếch cổ tôi. Tôi sợ hãi, nhắm tịt mắt lại"Có. . . " Nếu trái lệnh hắn thể nào cũng xơi củ đậu zô mặt luôn.
31 Hót Hót Í! Tiếng gì vậy nhỉ? Lấy làm lạ, tôi nhìn về nơi phát ra tiếng hót đó. . . Ối má ơi! Một con chim hồng tước đang đậu trên cành cây đằng kia.
32 Crắc"Cái. . . gốc cây đó đang nứt ra kìa" Tôi sợ hãi khi nghe thấy tiếng gãy vừa rồi. Làm sao nó giữ được ba người to cao chúng tôi chứ. . . ?Crắc CrắcTiếng cây gãy ngày càng to.
33 "Nó. . . nó có thật sao" Nhìn bông hoa thần kì đó đang nằm ngay dưới chân mình, tôi buột miệng nói râ câu hỏi ngớ ngẩn vừa rồi. Hoa Thiên Xứ! Sắc vàng kim tỏa ra xung quanh khiến người ta cảm thấy phía trước như một thiên đường kì diệu.
34 Hộc Hộc "Cố lên. Ta tìm thấy đường về đến trại rồi" Âu Thần vui sướng vỗ vỗ vào vai tôi. Sắp về rồi ư??? Công nhận khu rừng này rộng thật, khi lạc trời hửng sáng, bây giờ đã sẩm tối.
35 "Thế thì phần thắng thuộc về đội chúng ta rồi" Lôi Vũ - thành viên cuối cùng của lớp đặc biệt. Thư sinh chẳng kém gì Âu Thần, hơn nữa còn rất đẹp zai, đứng lên phát biểu ý kiến.
36 HixHix Cạch! Trời đất! Mười hai giờ đến nơi rồi, sao Vương Thế Khải chưa hồi âm nhỉ? Tôi thở dài ngao ngán cuộn tròn trong chiếc chăn gió. Đây là lần thứ ba mươi tôi bật dậy xem giờ.
37 "Ở đây được rồi" Đi được một lúc, Vương Thế Khải bỗng dừng lại. Cái gì mà ở đây được rồi chứ? Tôi bỏ tay che mắt ra. . . Hơ. . . Chúng tôi đang đứng cạnh hồ nước, gió làm mặt hồ lăn tăn gợn sóng.
38 Ít phút sau. . . "Oa! Một dàn hotboy and girl Minh Khánh đang dán áp phích kìa" "Trùi ui. Khải oppa dịch lại chỗ em nè" "Âu Thần, mình ở chỗ này" "Anh Dương hôm nay manly ứ chịu được" "Tử Hy ui, Tiểu Đông Đông kìa".
39 Tại phòng giáo vụ. . . Ầm! Tiếng đạp cửa khiến mấy học sinh đang đăng kí gần đó giật nảy mình. Khi họ ngoái đầu lại, chỉ còn một đám khói bụi bay loạn xạ.
40 Phải tốm bao công sức tôi mới tìm được nhỏ Khâu tại nhà ăn đêm của trường. "Hả? Cả Âu Thần và Vương Thế Khải đều biết bà là Tomboy rồi! Thế mấy người đó có kêu ca gì không" Á Đông vừa nghe tôi kể lại hết sự tình liền phụt ngay ngụm trà trong mồm ra.