1 “Đây là cái gì?” Lưu Lăng nhìn tờ giấy trước mặt. “Giấy thỏa thuận ly hôn” Tô Mạt giải thích đơn giản tên gọi của tờ giấy này, sau đó bình tĩnh nói: “Tôi muốn ly hôn với anh, bây giờ, lập tức, lập tức”“Tại sao?” Lưu Lăng rất muốn vợ mình nói rõ nguyên nhân ly hôn.
2 Tô Mạt đi ra khỏi tòa nhà hành chính của bệnh viện Cửu Long, ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời chạng vạng đầy mây đen. Thật sự một chút cũng không phù hợp tâm tình của cô lúc này, vừa mới dùng một tỷ kết thúc cuộc hôn nhân ba năm của mình, không có bất kỳ cảm giác đau khổ, ngược lại có cảm giác nhẹ nhõm, dường như chớp mắt một cái, đã có thể nhìn thấy tự do.
3 “Mightnight” là quán bar lớn nhất thành phố H, nằm trong khu vực trung tâm thành phố, đông nghịt người đến người đi, vào buổi sáng sớm ánh sao vén ra tia sáng kiều diễm.
4 Âu Húc Nhật biết chuyện bốn’ vị hôn thê’ kia, nhưng loại phương pháp thứ hai có thể trốn tránh thừa kế vương vị thì anh thật sự là không biết. Quý Thần Hi nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch, ai ôi thở dài: “Chuyện bốn người phụ nữ phiền toái kia các người cũng biết, tôi ghét họ, từ nhỏ đã ghét rồi, cho nên tôi tuyệt đối không muốn chọn một trong các cô ấy trở thành vợ của tôi, cái này cậu nhỏ của tôi cũng biết rất rõ, cho nên ông ấy liền chỉnh sửa điều khoản thừa kế vương vị.
5 “Cậu sẽ vì những lời nói hôm nay mà trả giá rất lớn. ” Vân Mặc Vận không nhanh không chậm giáng trả một câu bóng gió: “Không lâu nữa đâu. ”“Phải không? Tôi sẽ xem, cậu cũng như Thừa Viêm, vẫn là giải quyết chuyện Thi Nguyệt nhà cậu trước đi!” Quý Thần Hi không để ý tới anh, đôi mắt khóa vào một phụ nữ mới vừa tiến vào cửa.
6 Ly thứ tư, cô cắn cánh môi, ánh mắt lạc lõng. “Abby, hãy nghe anh nói, anh cưới cô ta chỉ vì mảnh đất kia thôi, rất nhanh anh sẽ ly hôn với cô ta, ngoan, bảo bối, chờ một chút, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Lưu”Ly thứ năm, khóe mắt cô, một giọt nước mắt trong suốt, lóe ra tia bi thương, chợt lóe rồi biến mất.
7 Quý Thần Hi nhìn kỹ ánh mắt đỏ của cô một chút, tuyệt đối không tin cô không uống say, nhưng cô say, càng khiến cho anh có loại cảm giác kỳ quái, rõ ràng là nhìn cô, thì muốn đụng vào cô, thật sự chạm vào cô thì cảm giác lại muốn ôm chặt hơn.
8 Quý Thần Hi nhẹ nhàng đặt cô gái ở trong ngực lên giường lớn, kéo chăn mỏng qua đắp lên trên người cô. Nhìn mình cả người cũng là mùi rượu, Quý Thần Hi cỡi áo ra chuẩn bị đi tắm, nhưng một tiếng chuông điện thoại vang lên.
9 Đang định xoay người tiếp tục xử lý công việc, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng “Phanh”. Quý Thần Hi theo phản xạ đứng lên, ném xuống hồ sơ bệnh lý đang xử lý một nửa, phòng ngủ chính không có người, lòng anh căng thẳng, về sau mới nghe động tĩnh ở phòng vệ sinh, men theo tiếng động mà đi qua –Cô gái này say khướt rồi mà còn nhớ rõ muốn tắm, đáng tiếc cả người đều té xuống bên cạnh bồn tắm.
10 Quý Thần Hi nhìn ánh mắt của cô rơi vào trong mắt anh, giống như là lên án anh. Ba hồn bảy phách bị mất ở trong ánh mắt của cô đột nhiên cảm thấy xấu hổ, anh bị điên rồi, muốn đoạt lấy người con gái tinh thần mơ hồ này?Không nên như vậy, anh nên thử tìm hiểu cô, đi từng bước một xâm nhập vào cuộc sống của cô, mà không phải là dạng đoạt lấy mà không có bất kỳ chuẩn bị phát sinh tình huống, vượt ngoài tầm kiểm soát như vậy,.
11 Buổi sáng cô tỉnh trước. Ở đây trong một căn phòng xa lạ, ở trong ngực một người đàn ông xa lạ. Quý Thần Hi vẫn ngủ, cánh tay có lực để ngang trên eo cô, trong giấc ngủ cũng ôm chặc.
12 “Tại sao cậu không đuổi theo?” Nói chuyện là một người con trai xinh đẹp dị thường, mắt màu tím, làm kinh động lòng người. “Tôi cũng muốn đuổi theo!”Quý Thần Hi tức giận liếc một cái về phía Ôn Nhược Khê luôn ở khắp nơi, không cam lòng nói lầm bầm: “Tôi nhìn thấy những con ruồi chướng mắt kia ở sân bay, lúc này mà bị bọn họ nhìn thấy sẽ trực tiếp bắt tôi trở về Âu châu, vì kế hoạch lớn về sau tôi cũng không thể làm gì khác hơn là đành nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, để cô ấy đi Nhật Bản trước rồi.
13 “Nói mau!”Trợ lý từ lâu đã biết Quý Thần Hi là bạn tốt của Ôn Nhược Khê, cũng gật đầu thi lễ, giao văn kiện cầm trong tay cho anh: “Quý tiên sinh, Tô Mạt tiểu thư trước mắt nộp đơn vào chức vụ quản lý hành chánh của Ôn thị, đây là lý lịch sơ lược của cô ấy.
14 Tô Mạt thuộc loại phụ nữ lạnh lùng về cảm xúc, loại phụ nữ này nói là lạnh lùng, nhưng thật ra thì quá mức bình tĩnh, nhìn rõ sự vật, hơn thiệt được mất cũng không quá để ý.
15
16
17 Hít sâu, hít sâu, hít sâu hơn. Tô Tô vốn là một người khá lãnh đạm, cũng chính vì anh thích điểm này của cô, cho nên, cho nên anh phải dùng tiền để sắp xếp cô cũng là chuyện trong dự liệu, không nên tức giận không nên tức giận.
18 Lưu Lăng đứng ở cửa sổ sát đất trước nhà trọ, tay phải cầm một nhẫn cưới kiểu dáng đơn giản cũng không sang trọng, đây là năm đó lúc kết hôn cô ấy tự mình tuyển chọn.
19 Ở tại khách sạn kiểu nhà trọ gần mười ngày, Tô Mạt không muốn ở trong nhà nữa nên đi xuống, thừa dịp Chủ nhật cô quyết định ra ngoài đi dạo, tìm một căn nhà thích hợp.
20 Món canh bốc lên hơi nóng, tầm mắt lượn lờ mờ mịt trong làn khói mỏng, thời tiết ở cuối thu đầu đông cảm thấy ấm áp bội phần!Một nồi canh nho nhỏ kết hợp với nhiều nguyên liệu đủ màu sắc, tiếng la hét ồn ào trộn lẫn cùng tiếng cười đùa của đứa trẻ, tạo thành cái lẩu quần chúng bình dân.