1 Biên tập: Zany
Khi Quan Cố gọi điện tới thì Chu Phóng vừa mới nhét ‘áo mưa’ vào trong túi, đang định rời khỏi nhà.
“Không phải công việc, ra ngoài gặp bạn thôi.
2 Biên tập: Zany
Bánh sinh nhật được đẩy lên, một vòng người bắt đầu vây quanh xem Chu Phóng ước và thổi nến, Chu Phóng chỉ đành cam lòng làm nghi thức ngu xuẩn này, lúc nhắm mắt ước thì nghe được tiếng ‘tách tách’ của máy chụp ảnh, nghĩ thầm nhiệm vụ hoàn thành rồi.
3 Biên tập: Zany
Chu Phóng đen mặt muốn chặn luôn cái người tên Tiểu Trang này.
Mấy năm trước hắn vừa ra mắt đã nổi tiếng, khi đó không hiểu chuyện, tức giận vài lần cãi nhau chuyện riêng tư với truyền thông, kết quả của trở mặt với truyền thông chính là xuất hiện tin tức xấu về hắn trên diện rộng, hơn nữa hắn nổi quá nhanh, vốn đã có nhiều kẻ tiểu nhân ghen ăn tức ở, rốt cuộc chờ đến cơ hội dĩ nhiên xuất hiện như ong vỡ tổ đạp hắn một cái.
4 Biên tập: Zany
Hơi nước từ bịt mắt ấm áp thoa lên mi mắt, tay phải Chu Phóng đặt trong chăn, tưởng tượng thấy Quan Cố, như vậy như vậy lại như thế như thế.
5 Biên tập: Zany
Sau khi nghỉ ngơi vài ngày, người đại diện gọi tới nhắc Chu Phóng tham gia show truyền hình thực tế cực kỳ hot “Running star”(1). Chương trình thực tế này đã làm được ba mùa rồi, thông thường chỉ mời nghệ sĩ nổi tiếng.
6 Biên tập: Zany
Hôm sau chương trình ghi hình cả một ngày, đến gần chín giờ tối đạo diễn mới hô ‘cắt’ rồi kéo cả đoàn cùng đi ăn lẩu.
Chu Phóng bị thương nhẹ trong quá trình ghi hình nên không muốn đi.
7 Rất lâu rồi mà Quan Cố vẫn chưa đi ra. Chu Phóng gọi mèo đến: “Lại ba ôm nào. ”
Mèo Tới không thích vị thuốc đông y trên người hắn nên chỉ quẩn quanh một vòng trước bàn trà lại lui về, không muốn lại gần vị ba ba này.
8 Tắm rửa xong Chu Phóng mặc thêm một cái quần đùi bên ngoài rồi mới dám đi ra, ấy vậy mà tâm trạng vẫn thấy rối bời kinh khủng.
Quan Cố ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sa lông xem tin tức thời sự buổi chiều, thấy hắn đã xong bèn hỏi: “Làm ở đây luôn hay lên giường?”
Chu Phóng lập tức choáng váng đầu óc “…Hả?”
Quan Cố cười bảo: “Sô pha nhà cậu hơi nhỏ, nằm úp sấp có lẽ không thoải mái lắm đâu.
9 Hết thảy mọi chuyện vừa mới xảy ra đối với Chu Phóng mà nói cứ như là một giấc mơ vậy.
Hắn muốn hỏi Quan Cố cái câu ‘Tôi thích cậu’ kia là có ý gì, cũng muốn hỏi anh tại sao lại sẵn lòng phát sinh quan hệ với hắn, chẳng phải anh rất kỳ thị đồng tính hay sao?
Nhưng mà những lời này chuyển mấy vòng quanh miệng lại bị hắn nuốt trở về.
10 Máy bay vững vàng lao vun vút trên không trung, thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh nắng ấm áp giữa bầu trời xanh thăm thẳm, từng đám mây ngoài cabin bồng bềnh giống như một tấm thảm bông trắng tinh khổng lồ.
11 Mãi đến tối muộn Chu Phóng mới nhận được cuộc gọi của Quan Cố, anh bảo ban chiều đang bận chút việc nên không nghe tiếng chuông điện thoại lúc hắn gọi tới.
12 Lúc Quan Cố ngậm cậu nhỏ nhà mình vào miệng, đầu óc Chu Phóng hoàn toàn trống rỗng, nếu muốn hắn diễn tả cảm giác bây giờ như nào thì chỉ có duy nhất mấy từ: sướng, rất rất sướng!
Đôi mắt một mí của Quan Cố khép hờ, hàng mi thật dài để lại vệt bóng trên mặt như muốn che khuất đôi mắt đẹp đẽ ấy.
13 Sau khi tạm biệt Giản Ninh Xuyên, Chu Phóng liền xuống hầm lấy xe nhưng ngồi lên hồi lâu mà mãi vẫn chưa lái đi, hắn còn đang bận cân nhắc xem chiều nay nên ăn cơm ở đâu bây giờ.
14 Mèo Tới nằm ở trên đùi Chu Phóng, phơi ngửa cái bụng ra cho hắn nhìn, hai chân trước quơ quơ vẫy vẫy mong chờ hắn mau tới chơi đùa với nó.
15 Chu Phóng đã gia nhập đoàn làm phim mới này được hai ngày, đến buổi chiều ngày thứ ba, hắn xin phép nghỉ một hôm, ghé qua Thượng Hải tham gia casting cùng đoàn đội của mình, cũng may chỗ này chỉ cách Hoành Điếm hơn 300km.
16 Chu Phóng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy ảnh chụp của Quan Cố: “Cậu lấy tấm hình này của anh ta từ đâu ra đấy?”
Tiểu Trang: “Anh ta nào? Đây chính là em mà, vừa mới chụp xong là gửi anh liền đó.
17 Quan Cố nghe xong im lặng hồi lâu, mãi mới lấy lại đủ bình tĩnh để đáp: “Em hỏi linh tinh gì vậy? Anh còn đang đi làm mà. ”
Chu Phóng cả giận quát: “Cút! Anh bận công việc mà còn có thời gian ngồi đó thêu dệt cả một câu chuyện hoang đường thế à?”
Quan Cố ngơ ngác không hiểu: “Anh thêu dệt chuyện gì?”
Đến lượt Chu Phóng ngẩn người ra.
18 Trong suốt những năm yêu đơn phương, Chu Phóng từng mơ thấy Quan Cố vô số lần. Có giấc mộng, Quan Cố yêu hắn, cũng có những giấc mộng, câu trả lời của anh là ‘không’.
19 Vì lẽ gì mà khi đấy lại không thích Quan Cố chứ? Đến Chu Phóng cũng rất muốn tự mổ xẻ đầu mình ra để tìm câu trả lời.
Đừng nói là hiện tại, nếu lúc đó có người bảo Chu Phóng chỉ có thể lựa chọn giữa Quan Cố và cậu bạn hotboy lớp bên, chỉ sợ hắn cũng sẽ chọn anh.
20 Chu Phóng mơ mơ hồ hồ, hắn có cảm giác mình thoáng nắm bắt được cái gì đó, nhưng thật lòng vẫn không sao tin nổi bèn hỏi lại: “Từ từ, anh nói vậy là có ý gì?”
Quan Cố rũ tầm mắt xuống, hàng lông mi thật dài chặn đi đôi con ngươi đang rối bời của anh: “Em nhớ bộ phim Đảo Kinh Hoàng hai đứa mình coi chung không?”
Đó là phim điện ảnh thuộc thể loại huyền nghi mà bọn họ từng ra rạp xem.