41
Chu Phóng bị hôn bất ngờ đến nỗi sửng sốt mất mấy giây, trước khi Tiểu Trang muốn duỗi đầu lưỡi vào trong, hắn mới bừng tỉnh cố sức đẩy người ra.
Tiểu Trang lảo đảo lui về phía sau, chân va trúng bàn trà, có lẽ là rất đau cho nên mặt cậu cau có, căm giận trừng Chu Phóng.
42
Chu Phóng giật mình: “Cậu đùa tôi à? Điều này sao có thể xảy ra?”
Diêu Bối Bối phân tích: “Nếu thật sự xuất hiện nhân cách mới thì ‘hắn’ làm sao có thể biết rõ quan hệ tam giác của cậu, Quan Cố và Tiểu Trang được?”
Chu Phóng bối rối: “…Ai có quan hệ tam giác với ai chứ?”
“Bây giờ không phải là lúc thảo luận chuyện này, tôi chỉ muốn nói vừa rồi người mà cậu nhìn thấy quá nửa không phải là nhân cách mới, nếu cậu đã cho rằng đó không phải Quan Cố, vậy thì đương nhiên là Tiểu Trang rồi.
43 Hắn không ép Tiểu Trang uống thuốc được như lời mẹ Quan dặn, thậm chí đối diện với Tiểu Trang hắn cũng chẳng thể nói lên câu “Cậu mau uống thuốc này đi”.
44
Nói xong, cậu liền muốn cởi dây thắt lưng của Chu Phóng.
Chu Phóng bị dọa chảy mồ hôi lạnh, vừa giãy giụa vừa mắng: “Con mẹ nó, cậu điên à?”
Qua một quãng thời gian ngắn, đầu hắn không choáng như vừa rồi nữa, sức lực của tay chân cũng khôi phục hơn phân nửa, liều mạng giãy giụa cũng không hoàn toàn vô ích như mới nãy, Tiểu Trang đè không được hắn, bị hắn hất trúng cằm đau điếng nên hơi thả lỏng một chút, Chu Phóng vội nhổm dậy chạy ra xa, ngồi bệt trên sàn nhà thở mạnh, cáu giận gắt: “Chu Tiểu Trang! Con mẹ nó cậu mà còn xằng bậy thì đừng trách tại sao tôi không khách sáo với cậu!”
Hắn cũng biết lúc này biểu hiện của mình rất bán đứng tâm tình, nhưng hắn thật sự đã bị dọa sợ chết khiếp đó.
45
Sự tình chuyển biến quá mức đột ngột, vượt xa dung lượng não của Chu Phóng.
Hắn không muốn tin Chu Tiểu Trang, hắn nghĩ đây nhất định là cậu ta đang nói hưu nói vượn.
46
Tiểu Trang chuẩn bị bữa sáng trong bếp. Chu Phóng thì ngây ra như phỗng ngồi ở bên ngoài.
Kỳ thật bây giờ hắn rất sợ Tiểu Trang, sợ tới trình độ chỉ cần Tiểu Trang tới gần hắn trong vòng 2 mét, hắn đã cảm thấy sau lưng lạnh run, tóc gáy cũng dựng đứng hết cả lên.
47
Sau trận chiến võ mồm đầy xót xa đó, cả hai bắt đầu tiến vào trạng thái chiến tranh lạnh.
Tiểu Trang sa sầm mặt mày chui vào phòng ngủ, ‘ầm’ một tiếng đóng sập cửa lại.
48 Sáng sớm, Chu Phóng đi xuống lầu. Tiểu Trang đang ngồi trước bàn ăn dùng bữa sáng, nhìn thấy Chu Phóng tiến vào, cậu liền nhoẻn miệng cười, khuôn mặt tươi cười còn lây dính cả chút ngọt ngào.
49
Chẳng qua thị đế Chu Phóng nói lời này không hẳn là trong lòng không hề có lo lắng.
Diêu Bối Bối quan tâm hỏi: “Khó lắm hả?”
Chu Phóng thở dài: “Tiểu Trang mới đỉnh kìa.
50
Sáng sớm, Chu Phóng ăn diện vô cùng chỉnh tề xuống lầu.
Tiểu Trang nom không quá vui vẻ hỏi: “Hôm nay anh muốn ra ngoài à?”
Chu Phóng trả lời rất tự nhiên: “Tôi đi gặp bên nhà sản xuất phim, tối qua trước khi đi ngủ họ mới báo cho tôi biết.
51
Giản Ninh Xuyên đi pha cà phê rồi rót cho Chu Phóng một ly.
Tinh thần của Chu Phóng hơi hoảng hốt, tiếp nhận trong vô thức, không thêm sữa không thêm đường đã trực tiếp uống vào thế nên lập tức bị đắng đến nỗi nhăn tít mặt mày.
52
Thứ như ngôn ngữ không chỉ để biểu đạt, ở nhiều thời điểm, nó còn là vũ khí lớn nhất của nhân loại.
Ví như giờ khắc này đây.
Lực sát thương trong lời Chu Phóng quá mạnh, khiến cho kẻ miệng lưỡi bén nhọn như Tiểu Trang cũng phải á khẩu không trả lời được, cậu cứ ngẩn ngơ nhìn hắn chằm chằm, giống như không thể tin hắn sẽ nói ra lời như thế.
53
Tác dụng của việc Chu Phóng khóa trái cửa rất nhanh liền hiện ra.
Hắn nói chuyện điện thoại với Giản Ninh Xuyên xong chưa được bao lâu, đang châm thêm nước vào bát của Mèo Tới thì chợt nghe tiếng Tiểu Trang ở bên ngoài dùng chìa khóa mở cửa, cạch cạch vài tiếng không mở được mới ấn chuông cửa.
54
Cậu thắng, thắng cái cờ him ấy.
Chu Phóng từ mất hết hy vọng cho đến tìm được đường sống trong cảnh khốn cùng, rốt cuộc vẫn chìm trong tuyệt vọng vì kiếm củi ba năm thiêu một giờ, chỉ còn lại có một bụng thô tục muốn chửi rủa Chu Tiểu Trang.
55
Chu Phóng đứng lên, vừa quay đầu lại đã thấy Tiểu Trang đứng ở cửa nhà vệ sinh, sắc mặt khó coi mà nhìn hắn.
Hắn kéo khăn tay lung tung lau mặt, lo sợ bất an nói: “Xin lỗi, không nghĩ tới tôi sẽ phản ứng sẽ mạnh như vậy.
56 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giản Ninh Xuyên đến, cậu ăn mặc đáng yêu ngọt ngào theo đúng lời Chu Phóng dặn, vốn cậu chưa tốt nghiệp, tóc mái rũ xuống trán, lại mặc thêm một cái áo bành tô mỏng, quả thực chính là dáng vẻ trẻ trung tươi mới của sinh viên.