21 Quả nhiên Chung Dịch An không khóa cửa. Chị Đồng Đồng trừng lớn hai mắt, đứng ngây ra như phỗng, nhưng vẫn không quên lấy hai tai bịt mắt tôi lại. Tôi liều mạng vùng vẫy, cực kì không phục: "Chị! Vì sao chị được nhìn còn em thì không?"Chị Đồng Đồng nói như một bà chị lớn tuổi nhiều kinh nghiệm: "Vì em còn nhỏ.
22 Lúc sắp kết thúc một cái hôn dài nồng nhiệt nóng bỏng, hắn vô cùng triền miên mút mút cánh môi của tôi vài lần sau đó mới chuyển trận đánh tới trước ngực tôi, thanh âm tràn đầy ôn nhu: "Nhan tiểu thư hôm nay như thế nào lại nhiệt tình đến vậy?"Tôi há mồm cắn vào bả vai trần trụi của hắn một cái: "Em nói cho anh biết.
23 11h50', di động của tôi lại vang lên. Bọn họ, bọn họ như thế nào đã ở ngoài cửa rồi!Rốt cục thì Chung Dịch An muốn làm cái gì đây? Hắn muốn quấy rầy tôi và Kỷ Gia Khiêm sao?Một mình hắn biết chuyện giữa tôi và Kỷ Gia Khiêm là được rồi, tại sao còn muốn để cho nhóm người Chinh Tín biết hả? Một khi hắn đã mở miệng chỉ sợ không đóng lại được nữa,.
24 Ngày đầu tiên của năm mới, tổ kịch bắt đầu chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt 《 Dục sắc 》. Diễn viên chính của bộ phim như chúng tôi cũng bận tối mắt tối mũi để chuẩn bị cho hoạt động tuyên truyền quảng bá bộ phim.
25 Tôi biết ngay mà, mọi chuyện chắc chắn sẽ không thuận lợi như vậy. Trong buổi lễ ra mắt《 Dục Sắc 》thì có người tới phá đám. Bộ phim mới được tuyên truyền xong, trước còn chưa có bài nào khen ngợi chúng tôi, thì chẳng hiểu chui từ đâu ra mấy tên đàn ông, trong tay họ cầm một đống ảnh, đi khắp nơi rêu rao.
26 Tôi hao phí sức của chín trâu hai hổ mới đẩy được Kỷ Gia Khiêm xuống xe taxi. Hắn quay đầu liếc nhìn khách sạn đằng sau một cái, rất bất mãn nói: "Anh cùng em về nhà không được sao?"Tôi liều mạng lắc đầu, dùng hết sưc lực toàn thân đẩy hắn tới cửa khách sạn: "Không được, nếu để ẹ em biết anh đã làm những gì, mẹ em không đánh gãy chân em mới là lạ đó!"Kỷ Gia Khiêm lười biếng dựa vào người tôi, sống chết cũng không nhúc nhích.
27 " Chào dì. " Kỷ Gia Khiêm thập phần dũng cam tiến lên trước một bước, cười vô cùng sáng chói, mặt không đỏ tim không đập mạnh nói: "Dì khỏe chứ, cháu là bạn trai của Mạch Hàm.
28 Tôi luống ca luống cuống tìm sách, bỗng nhiên sau lưng có cảm giác ấm áp. Đang lúc tôi còn chưa phản ứng kịp, hai cánh tay kia đã kéo tay tôi khỏi giá sách sau đó ôm lấy tôi.
29 Xem ra ba mẹ đã chờ ở trong xe rất lâu rồi. Nhìn thấy tôi đi ra cùng Kỷ Gia Khiêm, hai người cũng không kinh ngạc chút nào cả, chỉ tùy ý tán gẫu vài câu rồi xuất phát.
30 Kỷ Gia Khiêm quả thực là vạn năng, đến ngay cả động tác gói sủi cảo mà cũng tao nhã như vậy. Nhìn ngón tay kia, còn cái tư thái kia nữa, hắn đang gói sủi cảo đó hả?Không, không phải, hắn đang chế giễu tôi!Nhìn sủi cảo hắn làm như một tác phẩm nghệ thuật vậy, vỏ bánh mỏng bao lấy nhân bánh, lại nhìn chỗ sủi cảo tôi làm xem, để cùng một chỗ thì có một sự chênh lệch không hề nhẹ!Giống như một phu nhân quần áo gọn gàng đi dạo trên phố và một nữ bộc theo sau che dù cho bà ta.
31 Kỷ thiếu gia bay đi rồi. Không phải dùng cánh, mà là lúc tôi hoàn toàn không có một chút chuẩn bị nào thì hắn chìa ra một tấm vé máy bay, chuyến bay tới Mỹ, rồi hắn theo đó mà đi rồi.
32 Trong phòng hóa trang, tôi hít hơi một cái, nghiến răng nghiến lợi nắm tay nói: "Chị Đồng Đồng, vì sao lại để cho Chu Duệ Vũ diễn vai nữ phụ? Nhìn thấy cô ta phiền chết đi được!""Xuỵt.
33 Lúc tôi tỉnh lại, chung quanh chỉ toàn là một màu đen bí ẩn. Tôi theo bản năng giơ tay tìm kiếm công tắc của đèn ngủ, nhưng lần mò hồi lâu cũng chẳng thấy gì.
34 Tôi vỗ vỗ ngực nuốt xuống một ngụm nước bọt, nháy mắt mấy cái hùng hổ nhìn về phía Chung Dịch An, nâng trán hỏi: "Anh chắc chắn các anh tới đây không phải để phá đám chứ?"Lời còn chưa dứt, Lý Dật Nhiên bỗng nhiên xông tới, mạnh mẽ trao cho tôi một cái ôm nhiệt tình, thiếu chút nưa thì chặt đứt cái eo già của tôi rồi.
35 Tôi lau đi nước mắt, xoa thêm chút phấn, mặc dù nước mắt đã được lau khô nhưng vành mắt vẫn hồng hồng khiến tôi buồn bực chết mất. Chung Dịch An thấy tôi không nói lời nào, bỗng nhiên cúi xuống bên người tôi.
36 Người đại diện mới của tôi tên là Trịnh Băng năm nay 33 tuổi, là người theo chủ nghĩa độc thân. Người cũng như tên, lạnh lùng như băng. "Chị, chị Băng.
37 Hắn dùng cằm cọ vào mặt tôi, mười phần ái muội hỏi: "Sao vậy. . . . . . kỹ thuật của Mạnh Thần Úc có tốt bằng tôi không?"Tôi quay mặt đi, không muốn để hắn nhìn thấy dáng vẻ khổ sở trên khuôn mặt tôi.
38 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
39 Tôi cứ tưởng rằng bữa tiệc tối này chỉ là một bữa tiệc nhỏ, ai biết được địa điểm ăn cơm chính là khách sạn Quảng Dương, mà lại còn bao nguyên cả một gian phòng lớn.
40 Coi như là trong họa có phúc, sau khi tôi gửi đoạn ghi âm cho Kỷ Gia Khiêm thì chưa đến một ngày sau Trịnh Băng bị công ty sa thải. Thuận nước đẩy thuyền, chị Đồng Đồng trở về và tiếp tục đảm nhiệm vai trò người đại diện cho tôi.