81
- Có mùi thuốc súng! Đúng là có kẻ vừa dùng mìn phá mộ!
Ổng bác già cầm đám đá vụn lên mũi ngửi rồi lên tiếng cất lời.
82 Tôi cầm chặt "Phá Hồn Kiếm" rồi từ từ ngó mắt ra đường chính, không có ai cả. Tiếng động lúc này cũng không còn vang lên nữa, không gian hun hút im lặng đến đáng sợ.
83 Tôi lao nhanh về phía ông bác già, rồi đứng sau lưng họ. Đúng là không ngoài dự đoán, một đám cương thi nam có, nữ có, trẻ em có đang nhảy loi choi tiến về phía chúng tôi.
84
- Mày lo cho thân mày trước đi! Đây không phải là truyện đùa đâu!
Ông bác già vừa cau mày lên tiếng vừa vất vả chống đỡ đợt tấn công từ đám cương thi, nhưng tôi không quan tâm đến lời ổng nói.
85 Mùi tử khí phát ra nồng nặc xung quanh hai chiếc quan tài gỗ làm chúng tôi phải che mũi lùi lại ra đằng sau, 2 con cương thi một nam một nữ trong chiếc quan tài từ từ đứng thẳng đứng dậy.
86 Cơ thể tôi đổ gục xuống nền đất lạnh, người tôi giật lên liên hồi, đôi mắt lờ mờ nhìn khoảnh khắc xung quanh lần cuối.
87
- Cương thi vương là cái thá gì chứ? Cơ thể bốc mùi hơn lúc trước là có thể dọa được tao sao? giỏi thì đến đây nào?
Tôi nhếch mép cười một cách ngạo mạn nhìn về phía con cương thi vương, rõ ràng trong thời điểm hiện tại với sức mạnh này thì tôi chẳng ngại bố con thằng nào cả.
88 Ông bác già vừa kêu lên sư phụ ư? Lẽ nào đó chính là lữ tiên đạo trưởng? Không thể nào.
89
- Uỳnh. . . . !
Khói bụi mù mịt từ trong hang động tỏa ra, một bóng người bay ra rồi ngã sõng soài trước mặt đất.
90
Người nắm lấy cổ tay tôi là hắn, Xao Jin. Tôi ngước lên nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên, nhưng tôi dần hiểu ra là hắn đang muốn gì:
- Việc các người muốn, ngộ đã nàm xong! Giờ đã đến núc lên kết thúc mọi chuyện đi!
Bà nội ngạc nhiên nhìn về phía chúng tôi rồi lên tiếng hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì nữa?
Ông bác già lúc đầu còn ấp úng, nhưng sau khi bị bà nội nuôi của tôi vặn hỏi thì ổng thở dài rồi kể hết đầu đuôi câu chuyện.
91 Các bạn có bao giờ tin vào số phận? Số phận là gì? Là do ông trời sắp đặt hay là do bản thần mình nắm lấy? Tôi cũng không biết nữa, chỉ biết là dù muốn hay không thì tôi vẫn phải bước tiếp con đường của cuộc đời mình.
92
Hai tay kia thấy bạn mình bị đánh ngã bổ nhoài, liền tức giận cầm ghế định lao vào ăn thua đủ với nàng. Tất nhiên là tôi không thể ngồi yên được nữa, tôi đứng dậy nhanh chân đá mạnh vào hạ bộ
tay áo vàng rồi dứt tóc tay áo xanh lên gối giữa mặt hắn.
93 Dưới chân đồi nhưng khung cảnh nơi này như mờ mờ ảo ảo vậy, lúc đến gần đây tôi đã nhìn thấy một mùi tà khí đang xâm lấn nơi này. Nhưng tôi và nàng chỉ có thể đứng từ xa và trốn sau cây nhìn về phía họ.
94 Đêm hôm đó, tôi mặc vội chiếc áo khoác rồi rảo bước ra ngoài đường. Biết chắc rằng sẽ có biến sắp xảy ra nên tôi không thể dẫn nàng theo được, nhỡ có gì bất trắc thì tôi sẽ ân hận cả đời mất.
95 Cành roi dâu từ trên không lao vút xuống người mộc tinh, một tia lửa tóe ra trong khoảng không tĩnh mịch. Mộc tinh lùi lại vài bước đưa tay lên thủ thế, rồi hắn đưa cánh tay tới tạo thành một cành cây lao đến toan trói chặt gã trung niên.
96
Tôi hạ cánh xuống mặt đất rồi nhanh chân chạy đến cởi trói cho gã trung niên, gã ngạc nhiên nhìn tôi miệng run run hỏi:
- Cậu là. . . . !
- Khi nào thắng được con yêu quái đã rồi hãy nói chuyện tiếp đi!
Tôi nhăn mặt lấy hai tay dứt mạnh rễ cây ra khỏi người gã, bỗng nhiên gáy tôi có cảm giác lành lạnh.
97 Một làn hơi nóng tỏa ra khắp người gã trung niên, đôi mắt hắn sáng rực lên nhìn về phía trước. Mộc tinh sợ hãi lấy hết sức bình sinh chạy về phía con đường, nhưng bỗng nhiên hắn đứng khựng lại, hai chân hắn run rẩy như vừa nhìn thấy điều gì đó.
98
- Thiên nhãn. . . ? Có lẽ ông nhầm rồi! Đúng là mắt tôi khác người thường nhưng là âm dương nhãn chứ không phải là thiên nhãn!
Tôi khẽ mỉm cười đáp lời với gã, gã trung niên suy nghĩ một lát rồi trầm tư nhìn về phía tôi.
99
Sáng hôm sau tôi gọi nàng dậy chuẩn bị mọi thứ trước khi đến gặp người đứng đầu gia tộc họ Trần. Nàng có vẻ bất ngờ nên ngạc nhiên lên tiếng hỏi:
- Người ta từng nói là họ Trần không nhận đệ tử ngoại tộc mà? Đến nữa thì giải quyết được vấn đề gì nữa?
Tôi khẽ mỉm cười thu dọn mọi thứ vào balo rồi nhẹ nhàng cất lời:
- Cứ thử lần cuối.
100 Nàng ngạc nhiên đưa mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên, rốt cuộc vì sao ông ấy lại có biểu hiện như thế? Tôi im lặng không nói gì vì tôi cũng đã biết nguyên nhân vì sao.
Thể loại: Huyền Huyễn
Số chương: 58
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50