121 Chế Bồng Nga lạnh lùng nhìn tôi không nói gì, rồi gã khẽ mỉm cười ra hiệu cho linh hồn quân lính champa tấn công tôi. Hàng vạn linh hồn lao tới phía tôi tạo thành một áp lực kinh hồn khiến bản thân tôi cảm thấy bủn rủn chân tay.
122
Chế Bồng Nga đưa hai cánh tay lên trời rồi bắt đầu lẩm nhẩm thần chú:
-ឱកាលីព្រះនាងអស្ចារ្យ. . . ! មនុស្សដែលបានអធិស្ឋានព្រះនៃព្រលឹងនេះនៅក្នុងការផ្លាស់ប្តូរសម្រាប់អំណាចដើម្បីប្រយុទ្ធប្រឆាំងនឹងសត្រូវនេះ.
123
Tôi lấy tay ôm bụng nén đau rồi khẽ nghiến răng nhếch mép cười:
- ចែបងង៉ា. . . ! គាត់គឺជាការត្រឹមត្រូវខ្លាំងណាស់. . . ! ប្រហែលជាខ្ញុំស្ទើរតែមិនអាចផ្តួលគាត់.
124 Nhìn lại cơ thể mình, tôi bàng hoàng như không thể tin được. Một con quái vật, tại sao lại như vậy? Lúc này có lẽ không phải thời điểm để thắc mắc những điều khó hiểu.
125
- Roẹt. . . !
Tiếng kêu chát chúa vang lên từ phía một ai đó là sự chấm hết cho một trận chiến dai dẳng. Có lẽ không cần phải nêu tên người chiến thắng sau cùng, tôi ngạc nhiên như không hiểu tại sao Chế Bồng Nga lại làm vậy!
Gã nằm đó thoi thóp nhưng khóe miệng thì đang nở một nụ cười mãn nguyện, thật lòng tôi không hiểu gã nghĩ gì nữa.
126 Theo bạn, cái đáng sợ nhất trong cuộc đời này là gì? Ma quỷ? Lòng người? Với tôi lúc này có lẽ là sự cô độc. Một cảm giác rất khó tả trong tôi vào lúc này, không người thân, không bạn bè, không có gì cả.
127 Không suy nghĩ nhiều, tôi lao đến chốt ngay vào mặt con cẩu yêu một phát giữa mặt. Nó không kịp phản ứng chỉ kêu lên: Gấu. . . . ! Rồi nằm thẳng cẳng dưới nền đất.
128 Một cảm giác lạnh gáy trải dài khắp người tôi, lúc này định hình lại tôi mới nhận ra xung quanh mình có rất nhiều bóng trắng nhợt nhạt đang tiến vào Quỷ Môn Quan.
129
- Tiên sinh không sao chứ?
Hắc Miêu lên tiếng hỏi tôi, tôi cố gắng trấn tĩnh lại rồi mỉm cười nhìn hắn:
- Không sao. . . ! Chỉ là nhìn thấy cảnh tượng không muốn thấy mà thôi.
130
- Nơi này không thích hợp để nói chuyện với người dương gian! Tiểu Hắc, Tiểu Bạch! Hai ngươi mau đưa hắn vào phòng khách đi!
Giọng nói vang sảng của Diêm Vương lại tiếp tục vang lên.
131
- Đừng sợ thanh niên trẻ. . . ! Ta không ăn thịt ngươi đâu. . . !
Người đàn ông mặc vest nhìn về phía tôi rồi khẽ cười mỉm, ông ta điềm đạm ngồi xuống chiếc ghế gần đó rồi ra hiệu cho tôi ngồi xuống.
132 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe đến hai từ " quận chúa ", hai chân tôi bỗng nhiên bủn rủn run như cầy sấy.
133
- Nhìn gì mà nhìn. . . ! Gọi điện cho thư ký xác nhận nhanh. . . đi! Có biết thời gian của tôi là vàng bạc không hả? Liệu với thân phận bảo vệ như cậu có gánh được hậu quả không?
Tôi nhịn, mỉm cười nhẫn nhịn xin lỗi gã rồi gọi điện thoại cho thư ký xác nhận xem lời gã nói đúng hay không.
134 Cả chủ tịch C và Nguyễn Đ fake đều bất ngờ trước sự xuất hiện của người vừa đạp cửa, đương nhiên người đó chính là tôi chứ không phải ai khác. Mấy người bên ngoài nghe thấy tiếng động mạnh lập tức xông vào, họ lao đến giữ chặt tôi lại vì sợ tôi làm nguy hại đến chủ tịch.
135
Tôi ngạc nhiên trước những lời mà chủ tịch vừa nói, tại sao ông ấy lại biết tôi là Nguyễn Đ? Tôi cố gắng trấn tĩnh lại rồi ngồi xuống chiếc ghế sopha trước mặt chủ tịch, khuôn mặt đăm chiêu nhìn về phía ông ấy rồi cất lời hỏi:
- Tại sao chủ tịch lại biết cháu là Nguyễn Đ?
- Những hành động vừa rồi của cậu không phải đã chứng minh điều đó hay sao?
Chủ tịch điềm đạm trả lời rồi lại nhấm nháp tách trà, tôi cũng cầm tách trà đưa lên trước mặt rồi từ từ thưởng trà.
136
Đôi mắt tôi trợn tròn ngạc nhiên như không thể tin được những gì mà chủ tịch vừa nói, tôi khẩn trương lên tiếng hỏi lại:
- Chú nói sao. . . ? Mất tích.
137
- Trước khi muốn anh hỗ trợ. . . ! Thì chú mày phải giải thích tất cả mọi chuyện đang xảy ra đã. . . !
Mr Núi chống hai tay xuống bàn rồi nhìn thẳng về phía tôi, rõ ràng là anh ta cũng đã biết điều gì đó đang xảy ra và chờ đợi mọi việc được tỏ tường một cách thông suốt.
138
Tại đường Phan Trọng Tuệ. . . vào lúc nửa đêm. . .
- Mày nghĩ gì khi gọi bọn tao đến đây vào giờ này. . . ?
Gã trai trẻ ngáp ngắn ngáp dài rên lên từng lời bực dọc, không chỉ hắn mà tất cả những người có mặt ở đây đều nhăn nhó như vậy.
139 - Dù vụ mất tích này do người hay quỷ làm thì cũng thế thôi! Đã có bên hình sự giải quyết rồi. . . ! Không phải nhiệm vụ của bên tao nên không có thẩm quyền.
140
Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau như có vẻ gì đó hoài nghi về điạ điểm tập kích, tôi khẽ mỉm cười thông cảm rồi lên tiếng giải thích:
- Tôi đã xem qua thuật tìm người bằng ngày sinh tháng đẻ của mẹ tôi rồi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16