141
Lê Thuận nắm lấy cổ áo tôi, miệng hắn quát thẳng vào mặt:
- Xcm mày. . . ! Mày biết mày vừa làm gì không. . . ?
- Nếu như mày còn thời gian để chửi tao thì trước hết hãy đeo kính u linh vào đã.
142
- Trớ. . . xong chưa. . . ? Nếu thoải mái rồi thì cầm chặt khẩu súng rồi chuẩn bị tinh thần đi. . . !
Tôi ngoái cổ lại lạnh lùng nhìn về phía Lê Thuận và lão Phong, thằng bạn thân của tôi lấy tay lau miệng rồi nhăn mặt lên tiếng đáp lại:
- Thế đệch nào mỗi lần tham gia cùng mày đều dính vào mấy thứ tạp uế này là sao.
143
- Bẫy. . . ? Tại sao lại như vậy. . ? Tại sao lại rơi vào bẫy chứ. . . ?
Lê Thuận nghiến răng tức giận nhìn thẳng về phía tôi, tôi nhìn mọi thứ xung quanh rồi suy nghĩ chuyện xảy ra ngày hôm nay.
144 Từ hành lang tầng hai xuống dưới tầng một là một cảnh tưởng thực sự đáng kinh tởm, dưới chân chúng tôi là một đống thịt bầy nhầy xen lẫn là đám giòi bọ đang ngoe nguẩy.
145
Tôi tập trung quan sát xem giọng nói đó phát ra từ đầu nhưng có vẻ như khắp bốn bức tường đều vang vọng giọng nói của hắn. Tôi vừa cẩn thận quan sát vừa lên tiếng hỏi lại:
- Ông là dưa chuột.
146
- Giờ ngươi phải bình tĩnh. . . ! Không được để cảm xúc nhất thời lấn át đi lý trí trong ngươi. . . !
Ông bác già vỗ nhẹ lên vai tôi rồi lên nhẹ nhàng nhắc nhở, tôi quay lại nhìn ổng với đôi mắt đầy phẫn nộ:
- Đến bây giờ ông vẫn còn nói câu đấy được nữa à? Đấy là con gái ông đấy chứ không phải là người xa lạ gì đâu? À mà tôi cũng không biết H có phải là con ruột ông nữa không? Lúc H bị lão Toàn đánh trọng thương thì ông cũng không ra mặt! Rồi đến bây giờ cô ấy không biết sống chết ra sao thì ông cũng bảo tôi phải bình tĩnh.
147
Hình dáng hai chiếc bóng dần dần hiện ra rõ hơn trước mặt tôi, tôi từ từ ngồi dậy rồi nhìn thẳng về phía họ:
- Bạch Khuyển, Hắc Miêu. . . ! Chắc chắn mấy vị không rảnh rỗi đến mức đến để test trí nhớ của tôi đấy chứ.
148
0h đêm, Tại tòa nhà vô thị group.
Bầu trời đêm lạnh cộng thêm cơn mưa phùn nhè nhẹ khiến không khí chung quanh thêm phần rờn rợn. Lúc này đứng trước cổng tòa nhà cao tầng chỉ có mỗi tôi đơn độc chuẩn bị đi vào trong đấy.
149 Đèn điện chập chờn trong tòa nhà khiến không khí xung quanh thêm phần u ám và rùng rợn, nhưng với tôi thì chuyện như thế này giờ đây cũng không mang lại cảm xúc gì đặc biệt cho lắm vì chưa có chuyện gì kinh dị mà tôi chưa từng trải qua.
150 Những đôi mắt vô hồn đó nhìn về phía tôi cùng với khuôn mặt nhăn nhó trương phềnh khiến cảnh vật xung quanh càng thêm kinh tởm. Tôi lấy hết sức gồng mình rồi cố gắng vùng vẫy nhưng dường như cơ thể tôi càng bị kéo xuống sâu hơn.
151 Mao Tiểu Phương? Đã rất lâu rồi mới có người gọi tôi bằng cái tên đấy, lúc trước tôi cũng đinh ninh tiền kiếp của mình chính là nhất đại tông sư Mao Sơn Tông nhưng sau chuyến đi xuống âm giới thì mới biết sự thật không phải vậy.
152
- Roẹt. . . ! Keeng. . . !
Tiếng kim loại lại một lần nữa vút qua, nhưng lần này có vẻ như nó đã bị cản lại bởi một kim loại khác, ánh sáng le lói dần dần làm mọi thứ chung quanh hiện lên rõ hơn.
153
- Yaa. . . . . !
Tôi lao đến lấy hết sức bình sinh chém thẳng xuống đầu của lão ba bị, nhưng trước mặt tôi lúc này là một khoảng không vô định.
154 Sau trận chiến vừa rồi, tôi cảm thấy cơ thể mình có vẻ hơi mệt mỏi, cũng phải thôi vì thương tích của tôi lúc này cũng không hề nhẹ. Nhưng dù có ra sao thì tôi cũng phải cố gắng tập trung tinh thần, vì chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng sẽ dẫn đến phải trả một cái giá vô cùng đắt.
155
- Nữ thần KALI. . . ?
Khuôn mặt tôi bỗng tái mét lại khi nghe thấy người đàn bà đấy xưng danh, đối với người bình thường thì chưa chắc đã biết về nữ thần này nhưng người thuộc thế giới tâm linh như tôi thì không ai là không biết.
156
- Các người là. . . . ?
- Đừng nói là mày quên bọn tao rồi nhé. . . ! Ké. . Ké. . . Ké. . . !
Trong màn đêm tĩnh mịch, hình dáng của những kẻ bí ẩn dần dần hiện ra rõ hơn, đôi mắt tôi trợn tròn khi nhìn về phía họ.
157 Tôi ngoái cổ nhìn về phía cơ thể của chính mình, đôi mắt mở to tròn như không thể tin được. Nó đang đứng thẳng dậy rồi thư giãn gân cốt. Không chỉ tôi mà hội thần trùng cũng đơ mặt nhìn trân trân về phía cơ thể tôi.
158
- Uỳnh. . . !
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, bọn thần trùng bị đẩy mạnh về phía sau nằm gục ngã khắp nơi dưới nền đất. Lúc này chỉ còn một kẻ đang đứng nở nụ cười ngạo nghễ đưa mắt nhìn khắp nơi.
159
Vua thần trùng nhìn về phía linh hồn tôi với đôi mặt ngạc nhiên, tôi khẽ mỉm cười rồi nhìn thẳng về phía hắn:
- Chắc chắn ông có cách đưa linh hồn tôi trở về lại thân xác.
160 Hai bàn tay tôi nắm chặt vào nhau rồi giáng thẳng xuống đầu của vua thần trùng, hắn cũng biết đã không còn hi vọng nên nhắm mắt lại đợi chờ cửa hoàng tuyền mở ra.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 8